"Ta đi Huyền Đô quán đại náo một trận rồi giả bộ không địch lại ngươi không phải được rồi sao? Nhưng phải chờ mấy ngày nữa, hiện giờ tạm thời ta không đi được." A Trản phiền muộn nhìn phòng Tiểu Bảo đang ngủ say.
+
Mạc Điệp liền lắc đầu: "Không được! Bà bà người có lợi hại hơn nữa cũng không thể địch lại số đông a! Trong Huyền Đô quán nhiều đạo sĩ như vậy, người đánh thắng được mười người, nhưng trăm người thì sao?"
"Không phải ta hay nói ngươi ngốc sao?" A Trản mang theo ghét bỏ nói: "Sao ngươi không chọn ngày phái người đi ra ngoài, chỉ để lại những kẻ đứng đầu thôi? Nhưng ngàn vạn nhớ kỹ phải giữ sư thúc ngươi lại." Đến lúc đó tốt xấu gì cũng thêm người trợ giúp, đạo sĩ thúi sẽ không thấy nàng chết mà không cứu.
Mạc Điệp vẫn lắc đầu. Hoa yêu nãi nãi có hảo ý, nhưng phần nhân tình này nàng không gánh nổi, Huyền Đô quán không chỉ có đạo sĩ tụ tập mà còn ẩn chứa huyền cơ. "Kỳ thật có lập uy hay không cũng không quan trọng, có bệ hạ làm chỗ dựa cho ta, trong lòng bọn họ dù không phục cũng không dám không nghe ta. Bà bà người nghe ta một câu, bên trong Huyền Đô quán cơ quan trùng điệp, thật không phải nơi thích đi là đi, lần trước người may mắn không bị lộ, bằng không rất khó còn sống đi ra."
"Cơ quan trùng điệp?" A Trản khẽ chau mày: "Vậy thì đổi cách khác. Ta tháo vòng tay thả yêu khí ra, ngươi dẫn người tới."
"Vậy người sẽ giết bọn họ sao?" Mạc Điệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-da-cung-cua-nu-de/143654/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.