Bên ngoài thôn là đồng cỏ, bên cạnh đồng cỏ còn có một mảnh ruộng, trong ruộng lúa có rất nhiều thôn dân đang cần cù làm việc. Gió thổi nhẹ làm những cây lúa nước xanh xanh, tươi tốt giống như những cuộn sóng phập phồng lên xuống, giống như mặt nước mềm mại mà ôn nhu. Cùng với chuyển động kia là một mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái.
Mùi hương này, Diệp Hiểu Hạ rất quen thuộc. Từ khi cô bắt đầu chơi trò chơi, mùi hương đó luôn tồn tại với cô, thật sự ấm áp.
Ở trên đồng cỏ, trong ruộng lúa nước, ngoài NPC làm việc thì người chơi còn nhiều hơn. Bởi vì đây là khu luyện cấp từ cấp 1 đến cấp 5, cho nên nhìn đâu cũng thấy tân thủ mặc trang phục giống Diệp Hiểu Hạ. Bọn họ mồ hôi như mưa, động tác lưu loát, đánh quái.
Diệp Hiểu Hạ cũng không ngoại lệ, ra khỏi thôn, cô cũng cấp tốc tìm được quái thích hợp với cấp bậc bản thân, bắt đầu luyện cấp.
Nếu chỉ đơn thuần là đánh quái luyện cấp, tốc độ của cô không quá chậm, không mất nhiều thời gian, Diệp Hiểu Hạ đã lên cấp 5. Cô nhớ kỹ lời Trúc Nhận Ngàn Trần nói, lập tức thu thập thi thể xong, quay đầu chạy về thôn.
Đến tiệm may, cô tính toán định đổi một bộ trang bị, nhưng là nhìn giá của trang bị, đắt khiến cô muốn líu lưỡi.
Một cái áo cần 80 bạc, một cái quần cần 60 bạc, một đôi giày cần 50 bạc, ngay cả bao cổ tay cũng cần 40 bạc. Mà toàn bộ tài sản của Diệp Hiểu Hạ mới có 76 bạc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-han/1410510/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.