Thạch Hàn hơi gầy, ở trong mắt Trương Tuấn Kiệt toàn thân đầy bắp thịt, quả thật nhìn có vẻ không lọt nổi vào mắt.
“Ha ha, đúng là ngông cuồng, Trương Tuấn Kiệt tôi chưa từng gặp được đối thủ trong cùng thế hệ ở thành phố Bảo Thạnh, hi vọng cậu đừng quá yếu, như vậy không có ý nghĩa gì.” Trương Tuấn Kiệt cười nói.
“Tôi cũng có ý nghĩa như anh vậy, từ khi về nước tới nay, đã lâu rồi tôi không gặp được đối thủ, hi vọng anh đừng yếu quá, ra tay đi.
Thạch Hàn bình tĩnh nói.
“Hừ, dám cuồng vọng trước mặt Trương Tuấn Kiệt tôi như vậy, chịu chết đi!”
Trương Tuấn Kiệt trực tiếp vung quả đấm như bao cát ra, một quyền đánh về phía Thạch Hàn.
“Vèo!” Một quyền này của Trương Tuấn Kiệt mang theo gió mạnh, tràn ngập uy lực.
“Quá yếu!” Thạch Hàn lại lắc đầu.
Lúc quả đấm đến trước mặt Thạch Hàn, Thạch Hàn lập tức xòe bàn tay ra nằm lấy quả đấm của Trương Tuấn Kiệt.
Trương Tuấn Kiệt vốn vô cùng tự tin, lúc này sắc mặt thay đổi.
Trương Tuấn Kiệt muốn rút quả đấm của mình về, nhưng anh ta phát hiện sức mạnh của đối phương vô cùng kinh người.
Ngay sau đó, Thạch Hàn trực tiếp dùng lực xoay một "Á!"
Cùng với tiếng kêu thảm thiết thê lương, cả cánh tay của Trương Tuấn Kiệt bị xoay ba trăm sáu mươi độ.
Đồng thời Thạch Hàn xông thẳng tới trước mặt Trương
Tuấn Kiệt, nâng chân đá vào đầu gối anh ta một cái.
Đầu gối của Trương Tuấn Kiệt trực tiếp gấp khúc, gấp khúc ra một độ cong vô cùng khủng bố.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-dai-thieu/2486326/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.