Lâm Thiên thấy Công Tôn Phong Vân chuẩn bị rời đi thì lập tức tiến lên ngăn cản anh ta.
“Công Tôn Phong Vân, tôi đã ghi rõ cái mạng của anh vào sổ rồi, anh yên tâm, chờ đến khi thời cơ chín muồi, tôi nhất định sẽ đến lấy cái mạng của anh.” Giọng nói của Lâm Thiên tuy không lớn, nhưng lại vô cùng sắc bén.
Lâm Thiên thừa sức gi3t chết Công Tôn Phong Vân, nhưng Lâm Thiên cũng biết rõ chỗ này không phải là nơi thích hợp để ra tay.
Đương nhiên, trận thi đấu vừa rồi Công Tôn Phong Vân thất bại nặng nề, lại thêm chuyện không vui trong tiệm đồ cổ lúc trước nên lần này anh ta không nhịn được nữa.
“Tên nhóc con này, cậu thật sự cho rằng cậu thắng trận thi đấu vừa rồi thì có thể lên mặt kiêu ngạo với tôi sao? Cậu là cái thá gì ở mảnh đất Hà Nội này chứ? Trong mắt tôi, cậu còn không bằng một con kiến, hiểu không.” Khuôn mặt Công Tôn Phong Vân trở nên hung dữ.
Công Tôn Phong Vân nói xong thì trực tiếp đẩy Lâm Thiên ra rồi sải bước rời đi.
Đám thiếu gia, tiểu thư con nhà giàu vây xem xung quanh cũng thảo luận sôi nổi.
“Trên đời này, chỉ có kẻ mạnh mới xứng đáng hưởng thụ thành quả của chiến thắng, mặc dù tên nhóc này đã thắng được Công Tôn Phong Vân, nhưng cậu ta cũng chỉ là người từ nơi khác đến đây, ở mảnh đất Hà Nội này không quyền không thế, căn bản không đủ tư cách để Công Tôn Phong Vân thực hiện lời hứa của mình, chỉ có thể khoe khoang chém
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-dai-thieu/2486631/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.