Đường Huyền đi theo Giang Bắc Thiên xông thẳng vào căn phòng nọ.
Trong phòng lúc này tú bà đang chỉ tay quát mắng đám nha hoàn. Thấy hai người đi vào thì kinh hãi, đảo mắt vài cái, cười nói:
- Hai vị đại gia có phải đi nhầm phòng không? Nhà vệ sinh ở bên kia a! Tiểu Thúy, dẫn hai vị đây đi!
Đường Huyền cười lạnh,chỉ lên giường nói:
- Tú bà, nữ tử kia là con gái nhà ai, để bổn công tử nhìn một chút!
- A… Hai vị đại gia, cái này… không nên nhìn, chỉ là chút chuyện riêng của nữ nhi thôi!
Tú bà ấp úng nói, đứng vào giữa chắn tầm nhìn của Đường Huyền.
- Hừ, bổn công tử tới kỹ viện chính là để xem nữ nhân, càng là chuyện riêng của nữ nhân bổn công tử càng muốn nhìn!
Tú bà thầm mắng một tiếng “Bệnh hoạn!”. Còn muốn dây dưa che giấu, nhưng đã bị Giang Bắc Thiên đẩy sang một bên. Đường Huyền liền bước tới giường, nhìn thấy cô gái nằm trên giường, hắn hơi ngạc nhiên, sau đó liền cười lạnh nói:
- Thật đúng là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ! Có một số nữ nhân thật là khó hiểu, cho làm một phu nhân cao quý thì không muốn, lại cứ muốn chạy tới kỹ viện làm kỹ nữ, thực sự là khó hiểu, có đúng không Thanh Liên cô nương?!
Người con gái đang nằm trên giường không phải ai khác, chính là Thanh Liên đã bỏ trốn cách đây vài tháng. Nàng lúc này sắc mặt nhợt nhạt, tóc tai rối loạn, thân thể dù đắp chăn dày nhưng vẫn run cầm cập, có vẻ đã mắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-hon-quan/2271956/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.