Đó chính là chỗ ngồi của Trần Gia Bảo, Tô Ánh Mai và Hương Giang.
Trong lòng Tô Minh Sơn vô cùng ngạc nhiên, ông suy nghĩ một chút liền đưa ra kết luận rằng hình như Thành Trung với mấy người xung quanh ông ta là bạn bè của Ánh Mai, vì thân với cháu gái ông nên mới đến chúc thọ ông.
‘Nhưng Ánh Mai sao có thể quen được mấy nhân vật lớn này?’
Trong lòng Tô Minh Sơn vừa nghi ngờ vừa vui mừng.
Tô Văn Quân thì càng tò mò hơn, ông ta đã đi điều tra, rõ ràng là Ánh Mai không hề quen biết mấy người này.
“Chẳng lẽ trước kia mình đã điều tra thiếu sót chỗ nào?”
Tô Văn Quân vừa nghi ngờ vừa suy ngẫm một lúc lâu.
Tất cả mọi ánh mắt của những người tham gia buổi tiệc đều dồn hết vào Thành Trung, Tưởng Đức Lâm với 11 ông lớn khác của thế giới ngầm.
Họ đi đến phía trước Trần Gia Bảo, vẻ mặt cung kính, dáng người thẳng tắp.
Họ đồng loạt cúi người chào: “Chào anh Trần, chào cô Tô ạ.
”
Giọng nói mạnh mẽ của họ làm chấn động cả căn phòng, ai ai cũng bị âm thanh đó làm cho kinh ngạc.
Ồ!
Mọi người xung quanh liền bắt đầu bàn tán xôn xao.
Lẽ nào mấy người này đều đến đây vì Trần Gia Bảo sao?
Nghĩ đến đây, mọi người trong sảnh lớn đều vô cùng khiếp sợ.
Tô Ánh Mai được coi trọng mà sợ hãi, cô kéo lấy tay Trần Gia Bảo, ngạc nhiên hỏi: “Phi Vũ, anh biết bọn họ sao, tại sao tôi lại không biết chuyện này vậy?”
“Sau này đi với tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1351073/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.