Nhất thời Tô Ánh Mai vô cùng vui vẻ, tự nhiên trong lòng cô vui sướng khôn tả, hơn nữa trước đó cô có uống vài chén rượu trắng nên gương mặt có phần đỏ bừng như cánh hoa hồng, trông cô vô cùng xinh đẹp.
Phụng Minh Luân vô cùng phẫn uất, căm giận mà hừ một tiếng.
Sắc mặt Trần Gia Bảo không thay đổi, ngược lại khí thế càng thêm lớn mạnh hơn, anh tiếp tục nói: “Thứ hai, thân phận của người thừa kế nhà họ Tô trong tương lai, bây giờ chuyển sang cho Tô Ánh Mai, ông có đồng ý không?”
Tô Ánh Mai hô lớn một tiếng, cô nhìn về phía Trần Gia Bảo, trong lòng cô tràn ngập sự cảm kích.
Nhất thời sắc mặt Tô Văn Quân biến đổi, cách đó không xa, Lưu Ngọc Lan và Tô Văn Cường đều tỏ vẻ phẫn nộ chỉ trong nháy mắt, vậy mà Lưu Ngọc Lan lại đứng lên, giận dữ nói: “Bà đây không đồng ý! Tô Văn Quân, nếu như ông dám trả lời, tôi đây sẽ không để yên cho ông đâu!”
Trần Gia Bảo ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt anh mang ý châm chọc, một lần nữa nhìn về phía Tô Văn Quân mà hỏi: “Ông có đồng ý không?”
“Tôi hỏi ông, ông có đồng ý không?”
Trần Gia Bảo chắp hai tay sau sau lưng, ánh mắt của anh đang tập trung nhìn về phía Tô Văn Quân, khí thế bức người.
Khuôn mặt Tô Văn Quân tái mét, sắc mặt ông ta không ngừng biến đổi.
Trên thực tế, sự yêu thương mà ông đối với Tô Văn Cường tuyệt đối sẽ phải cao hơn so với Tô Ánh Mai rồi, hơn nữa bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1351086/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.