Lời vừa nói ra khiến mọi người xung quanh lại thốt lên lần nữa, thậm chí ngay cả Kinh Đại Vĩ cũng giật mình kêu lên, bởi vì đây cũng là lần đầu tiên anh ta biết đến, thậm chí ngay cả Quỷ Y Môn ở đây cũng ngạc nhiên về Trần Gia Bảo.
“Quả nhiên cậu Trần là một người phi phàm!”
Trong lòng Kinh Đại Vĩ sợ hãi thán phục, lòng tin với Trần Gia Bảo càng nhiều hơn.
Trần Gia Bảo lại âm thầm nhíu mày, không nghĩ tới chuyện mình giết đám người Phương Hòa Nhiên mà ngay cả Vân Bá Hùng ở tỉnh Phú Thọ xa xôi cũng biết đến, xem ra khẳng định bọn họ đã điều tra mình kỹ càng.
Điều này làm Trần Gia Bảo cực kỳ khó chịu.
Đột nhiên, Vân Bá Hùng lắc đầu tiếp tục nói: “Cậu còn trẻ tuổi hơn trong lời đồn, đáng tiếc cho dù cậu đúng thật là Tông sư cường giả, nhưng vì chênh lệch tuổi tác, cộng với tôi có công lực ba mươi năm và kinh nghiệm chiến đấu phong phú thì cậu vẫn chênh lệch với tôi rất lớn.
”
Trần Gia Bảo cười lạnh nhạt nói: “Tuổi nhỏ thì thế nào? Không phải tôi đã giết người trước mặt ông sao, ông cũng chẳng có cách gì cả?”
Vân Bá Hùng như bị người ta nói đến chỗ đau làm sắc mặt lập tức trầm xuống, lạnh lùng đe dọa nói: “Được được được, không hổ là cậu Trần tiếng tăm lừng lẫy, quả thật là tuổi trẻ khinh cuồng.
”
“Quá khen.
” Trần Gia Bảo yên tâm thoải mái xem như lời ca ngợi.
Ở một bên khác, đôi mắt đẹp của Bùi Tuệ Lâm đang dò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1351126/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.