Vân Bá Hùng tức giận hét lớn, tóc gáy cũng dựng đứng cả lên, lúc này trông ông giống như một con sư tử hung hãn vậy.
Ông dùng hết sức lực mà vận nội công từ lòng bàn tay, sau đó tung một cú đấm bất ngờ vào người Trần Gia Bảo.
Cú đấm mang theo sức mạnh khủng khiếp xẹt ngang qua, đồng thời để lại một rãnh sâu hoắm trên mặt đất.
Lúc này cả đám lại sửng sốt, Tần Thanh Nhã càng lo lắng cho anh hơn.
Trần Gia Bảo nhíu mày nhìn cơn lốc xoáy ở trước mặt, anh cảm thấy lần này Vân Bá Hùng ra tay quá mức tàn nhẫn.
Nếu anh sử dụng tuyệt chiêu của bản thân thì chưa chắc có thể hóa giải hết nội lực của nắm đấm đó.
Trần Gia Bảo muốn đảm bảo sự an toàn cho mình, vì vậy anh giẫm chân xuống mặt đất rồi nhảy sang một bên để tránh né.
Cú đấm lần này được tung ra khiến Vân Bá Hùng cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Ông vừa tức giận, sửng sốt lại có chút bối rối, lát sau ông nghiêm túc nói: “Trần Gia Bảo, cậu quả thực rất mạnh, năng lực của cậu vượt xa sự dự đoán của tôi.
”
Trần Gia Bảo cười trả lời: “Nếu tôi vẫn còn cầm thanh kiếm trong tay thì ông đã bị chém nát từ lâu rồi.
”
Vân Bá Hùng đột nhiên im lặng, thông qua trận chiến vừa rồi thì ông biết rằng những gì Trần Gia Bảo nói là hoàn toàn đúng.
Nếu Trần Gia Bảo cầm thanh kiếm trong tay thì ông ta đã chết từ lâu rồi!
Bùi Tuệ Lâm còn kinh ngạc hơn, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1351135/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.