"Ồ, nhìn kìa! Cái tên quái vật xấu xí đó thật bẩn thỉu! ”
"Chậc chậc chậc chậc, sao hắn còn có mặt mũi đến trường, nếu là tôi, chắc đã sớm trốn ở nhà rồi!"
"Trốn ở nhà?" Ở Với gái điếm / gái mẹ của mình sao?”.
Xung quanh lại vang lên một tràng cười sảng kɧօáϊ.
Nam sinh đeo kính gọng đen, có mái tóc thật dày, đầu cúi xuống, trêи tóc cũng không biết dính cái gì dinh dính, giống như lòng trắng trứng gà, nhơn nhớt, cả người đều toát ra vẻ rụt rè sợ hãi, mặc đồng phục học sinh, đồng phục cũng rất bẩn thỉu, quần áo đều ướt, mặt trêи quần áo còn trộn lẫn với bùn đất.
Xung quanh phàm là người nhìn hắn, đều không tự giác lui sang bên cạnh, nín thở, luôn cảm thấy trêи người hắn có mùi lạ gì đó.
Từng tiếng thảo luận chói tai không hề kiêng dè chính chủ, lời nói mang theo đầy ác ý, hận không thể làm cho hắn chết ngay tại chỗ.
Vốn là tuổi thuần khiết nhất, ai có thể nghĩ tới, đúng là những học sinh ở tuổi này, nói ra những lời độc địa nhất.
Ánh mắt Hứa Thăng nhìn xuống, tóc mái che đi hai mắt anh, ai nhìn vào cũng sẽ không đoán được, người quanh năm để tóc mái che đi đôi mắt, có đôi mắt quyến rũ cỡ nào, màu xám nhạt, giống như một đầm nước vực sâu.
Hứa Thăng siết chặt nắm tay.
Cả đám bọn họ đều chết thì tốt rồi!
Tiếu Trần nhìn ra ngoài cửa sổ, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi nhíu mày khi nhìn thấy thiếu niên dưới lầu.
Nữ sinh trước mặt lần theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-boss-manh-nhat-yeu-duong/215976/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.