"Coi kìa, cậu ta còn không biết xấu hổ mà tới lớp học?"
"Đúng vậy, còn chẳng biết xấu hổ mà tham dự tang lễ Thương Lục, cậu ta chẳng lẽ một chút cũng không cảm thấy áy náy sao?"
"Học cùng lớp với hung thủ giết người thật đáng sợ.
"
Không biết là ai đang khe khẽ nói nhỏ, trên mặt bọn họ hoặc là vui sướng khi người gặp họa, hoặc là căm giận bất bình.
Xuyên Bách nằm bò trên bàn học, đưa mắt dừng ở trên bầu trời u ám ngoài cửa sổ.
Bọn họ nói không sai, cậu vốn dĩ chính là hung thủ giết người, cậu cũng không cần phải cãi cọ cái gì.
Di động trong túi đột nhiên kêu lên hai tiếng, trong lòng Xuyên Bách vừa động, mắt nâu tràn đầy vui sướng.
Cậu vội vàng mở di động, quả nhiên, là slc! Y gửi một đoạn ghi âm tới cho cậu!
"Hình như trời sắp mưa, Tiểu Bách mang ô chưa?"
Thanh âm giống như đúc Thương Lục giống làm trong lòng Xuyên Bách mềm mại vài phần, cậu vội vàng trả lời, trên khuôn mặt tái nhợt lộ ra một mạt cười.
【 Mộc Bạch: Không mang, tôi quên mất! 】
【slc: A, thật muốn ở bên cạnh Tiểu Bách, như vậy liền có thể cầm ô che mưa cho Tiểu Bách a.
】
Trong lòng Xuyên Bách khẽ nhúc nhích, khóe miệng kéo lên một nụ cười.
【 Mộc Bạch: Không sao cả, sau khi tan học tôi liền chạy về ký túc xá! 】
Tin nhắn vừa mới gửi đi, ngoài cửa sổ liền đổ mưa to, trong lớp nháy mắt có chút ồn ào, thanh âm oán giận không dứt bên tai.
Chuông tan học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-boss-trong-game-than-quai-yeu-duong/2245639/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.