“Haizzz, mau lên, ngươi không biết, vừa rồi trà lâu đó đã chết rất nhiều người, thật dọa người mà!”
Như Ý cùng nam tử đó đi trên đường lớn, nghe những người này thảo luận thì có chút kỳ lạ. Có điều cô sẽ không tự nhiên đi nghe ngóng.
Ngược lại, nam tử đó lúc này lại giải đáp nghi hoặc cho Như Ý.
“Ngươi có phải đang suy nghĩ những gì họ nói hay không? Không giấu gì ngươi, chính là trà lâu ngươi vừa ở đó!” Người đó xòe quạt, soạt một tiếng, chiếc quạt đung đưa khiến hắn trở nên rất phong nhã, khi hắn nói câu này không có quan sát phản ứng của Như Ý, chỉ giống như đang kể một câu chuyện phiếm mà mình cũng không biết kết quả.
Như Ý nhìn nam tử cách mình nửa bước: “Ồ!” chỉ một tiếng, cũng không có nửa điểm phản ứng gì khác nữa, những người đó không có liên quan gì đến cô, cô sao phải quan tâm đến chuyện đó làm gì? Lại là ai xử lý đám người gọi là nhân sĩ giang hồ đó.
Người đó đối với câu trả lời của Như Ý rõ ràng có chút kinh ngạc, hắn tưởng rằng ít nhất cô sẽ hỏi mình một hai câu, có điều phản ứng hiện nay càng khiến hắn bị thu hút.
Người này quả nhiên là người có tiền, mang đi cô đi ăn, vậy mà lại đến một tửu lâu rất tốt, mặc dù hào hoa nhưng kinh doanh ở nơi này cũng tấp lập khiến người khác cũng thấy ghen tỵ, Như Ý nhìn tửu lâu này, trong lòng liền thấy cảm thán,
“Huynh đài nhìn cái gì vậy?” Về chuyện người trước mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-cua-bao-quan/835025/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.