Ban đêm là thời khắc xa hoa trụy lạc nhất của một thành phố. Chín giờ tối, với một số người, cuộc sống về đêm mới chỉ vừa bắt đầu.
Lúc này, tại trung tâm thành phố X, "Đạt Quan Quý Nhân" – hộp đêm xa hoa nhất thành phố, được người ta mệnh danh là “hang ổ tiêu kim.”
Men say, ánh đèn đỏ chói lòa, từng tốp nam thanh nữ tú ăn mặc hở hang qua lại tấp nập, mắt mờ rượu, vô cùng phóng túng.
“Chính là chỗ này rồi, dì ơi, con đi tìm ba con nha, tạm biệt!”
Thẩm Tiếu Tiếu vẫy vẫy cái tay mũm mĩm với người phụ nữ tốt bụng đã tiện đường đưa cô bé tới đây, nhoẻn miệng cười ngọt ngào, chưa để người ta kịp phản ứng đã tung tăng chạy đi với đôi chân ngắn củn.
“Này, cháu...”
Người phụ nữ trung niên tốt bụng định nói gì đó, nhưng chỉ trong nháy mắt, bóng dáng bé nhỏ kia đã biến mất không thấy đâu. Bà đành thở dài, bất lực rời đi.
Một đứa trẻ hiểu chuyện như vậy, vậy mà lại có người cha tệ hại đến mức ngày ngày đắm chìm trong hộp đêm, bắt một bé con mới sáu tuổi phải mò vào nơi hỗn tạp này để tìm người — đúng là chẳng ra làm sao, đạo đức xã hội xuống cấp quá rồi!
...
Nụ cười trên khuôn mặt của cô tiếp tân lập tức cứng đờ khi nhìn thấy một bé gái còn chưa cao tới eo mình đứng trước mặt.
Từ khi nào mà cả loại mầm non như này cũng bắt đầu dạt vào hộp đêm rồi hả? Chẳng lẽ cô đã lỗi thời thật rồi?
Cô nàng tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-duy-nhat-co-vo-nho-thoi-mien/2778053/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.