Nhạc Nịnh trợn mắt há mồm nhìn, một hàng khác trong dãy chờ cũng có một dì đang giới thiệu sản phẩm.
Cô sững sờ, thiếu chút nữa hoài nghi mình có phải đã vào nhầm chỗ không.
Đây không phải siêu thị, đây là… c** h*ng ng*** l*n thì phải. Nhạc Nịnh xấu hổ muốn độn thổ tại chỗ.
Dì kia vẫn đang nỗ lực thuyết phục, đối với thứ như bao cao su, một người đã kết hôn dường như không có chút kiêng dè nào, cũng không cảm thấy có gì không thể nói.
Nhạc Nịnh nắm chặt quần áo Chu Nhiên.
Chu Nhiên lúc này mới hoàn hồn lại, anh nhìn người mặt đỏ bừng bên cạnh, cố nén nụ cười nơi khóe môi, nhìn dì bán hàng nhiệt tình trước mặt nói: “Dì ơi, không cần đâu ạ.”
Dì nhìn hai người: “Hả?” “Hời lắm đó.”
Nhạc Nịnh nghẹn lời, hoàn toàn không ngờ ở siêu thị còn có thể gặp phải chuyện thế này.
Nếu biết trước, cái siêu thị này hôm nay cô sẽ không tới.
Chu Nhiên gật gật đầu, nhìn về phía dì, mặt không đổi sắc nói: “Không cần, chúng cháu không cần.”
Dì nhìn hai người, cố gắng thuyết phục: “Không thành vấn đề, đều là loại tốt –“
Lời còn chưa nói xong, đầu óc Nhạc Nịnh đột nhiên nhảy số, không chút nghĩ ngợi nói: “Dì ơi chúng cháu không cần, tối nay chúng cháu định có em bé.”
Chu Nhiên: “…”
Anh còn chưa kịp phản ứng, Nhạc Nịnh một tay đẩy Chu Nhiên đến quầy thanh toán, vừa đúng lúc đến lượt hai người.
Cô đỏ bừng mặt, đi vòng ra ngoài: “Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-rieng-em-thoi-tinh-thao/2864560/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.