Edit: windy
Đám người Lý Lợi vẫn ngầm thao túng toàn bộ, tặc hì hì cười.
Hừ, bắt không được người phía sau, bọn họ liền có biện pháp giáo huấn người bên ngoài!
Bắt nạt chị dâu của bọn họ sao?
Chế tạo dư luận, hắc hệ thống của bọn họ, hủy đi tiền đồ của bọn họ!
Nhìn hệ thống đóng cửa bình luận, Lý Lợi tùy ý gõ gõ vài cái trên máy tính, rất nhanh, hệ thống bình luận lại mở ra.
Cục cảnh sát.
“Đội trưởng, có người xâm nhập vào hệ thống của chúng ta!”
Mục Diệu mặt âm trầm hỏi: “Có cách nào tra ra được là ai không?”
Nhân viên kỹ thuật có chút hổ thẹn nói: “Đội trưởng, kỹ thuật của đối phương tốt hơn tôi.”
“Nghĩ cách ngăn cản.”
“Rõ.”
“Đội trưởng, hệ thống bình luận Weibo bị người ta mở ra rồi!”
“Tại sao có thể như vậy! Không phải tôi đã bảo cậu tắt rồi sao!”
“Tôi tắt rồi, nhưng không biết vì sao, lại mở ra rồi!”
“Bốp!”
Mục Diệu một bụng tức giận, trực tiếp đập vỡ chén trà trên tay.
Chết tiệt, tới cùng là ai nhằm vào bọn họ, chẳng lẽ là Mặc Khuynh Thành? Nhưng thật sự có bản lãnh lớn như vậy sao?
Lúc này, điện ở trong cục cảnh sát đột nhiên mất.
“Sao lại thế này, sao lại mất điện rồi!”
“Mau đi xem một chút có phải đứt cầu dao rồi hay không?”
“Không có...”
Mục Diệu nhìn cảnh tượng bối rối, rống lớn nói: “Đừng hoảng hốt, bật dự phòng điện!”
“Rõ!”
Điện rất nhanh chóng khôi phục, cũng để cho mọi người nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ là một giây sau.
“Máy tính làm sao không mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-vo-yeu-phuc-hac-de-thuong/2496422/quyen-2-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.