Thiên Tuyết được Lam Diệp dìu đi xem khắp xung quanh tiểu viện.
Sau gần một tiếng mới xem xét xong mọi ngóc ngách của tiểu viện này.
Thiên Tuyết được dìu về phòng nằm nghỉ.
Thiên Tuyết lên tiếng hỏi: “A Diệp, tai sao ở đây nhiều người canh gác và nha hoàn vậy?”
Lam Diệp ngồi bên cạnh vừa rót trà cho nàng vừa trả lời: “Phó cung chủ đã quên rồi sao? Từ ngày người ra tay đánh A Lạc cô nương là hôn thê của cung chủ liền bị ngài ấy giam lại ở đây và hằng ngày thuộc hạ phải thay nhau
canh gác tránh người lại ra ngoài gây chuyện đó.”
Thiên Tuyết trong lòng rầu rĩ: “Tử Dao à, cô thật rất biết gây chuyện đó.
Đến hôn thê của hắn mà cô cũng dám ra tay, cô là con cháu Võ Tắc Thiên sao?” Tuy trong tâm than vãn nhưng ngoài mặt vẫn bình thản như không
nói: “Ta thấy xung quanh đây đất rộng mà chỉ có trồng hoa lê và đào thôi thì phí quá.
Mai ngươi hãy ra phố mua them hạt giống của táo, cam, quýt, nho và một số rau củ về trồng thêm đi.
Dù gì cũng không được ra ngoài nên tìm công việc làm nhân tiện cũng có thể tiết kiệm chi phí mua thức ăn.”
Lý Diệp mỉm cười nhận lệnh, nàng nâng ly trà lên uống một ngụm thì bỗng sực nhớ liền lên tiếng: “Từ giờ Nguyệt Tử Dao ngang ngược kia đã chết, từ giờ tên ta là Thẩm Thiên Tuyết, và tiểu viện này ta sẽ đặt tên là Thanh An
viện, Thanh trong thanh bình yên ổn, an trong an nhàn vui vẻ để chuộc lại lỗi lầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chu-than-kinh-mau-tranh-ra/51810/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.