Cảm giác lạnh lẽo ẩm ướt trên vành tai khiến cho Lâm Lạc Lạc cảm thấy mình bị chơi, cô giận dữ trừng mắt nhìn Cố Thần Hi: "Ngươi chơi ta!"
Cô còn tưởng rằng hắn có phương pháp kinh thiên địa quỷ thần khiếp gì chứ, không nghĩ tới lại là song tu, thật mẹ nó song tu, nếu cô muốn song tu thì còn phải trốn tránh hắn sao?
"Lời này là sao? Từng câu từng chữ của bổn quân đều là sự thật." Cố Thần Hi vẻ mặt thản nhiên, hắn nở nụ cười rạng rỡ với cô, "Nếu ngươi không tin, bổn quân có thể giúp ngươi thử xem."
Lâm Lạc Lạc: "......"
Hắn sâu kín nhìn cô, trong mắt mang theo từng đợt dụ dỗ nhè nhẹ: "Thế nào? Muốn thử không?"
"Cùng ngươi thử xem?" Lâm Lạc Lạc cười tủm tỉm hỏi hắn, chờ sau khi hắn gật đầu, cô mới thu lại nụ cười vừa nãy, "Phi, mơ đẹp lắm!"
Nói xong cô xoay người chạy, phía sau truyền đến tiếng cười to của hắn.
Cố Thần Hi không đuổi theo, đợi cô đi xa rồi, hắn cũng thu hồi tươi cười: "Mơ đẹp lắm sao? Bổn quân, làm cũng sẽ thực đẹp."
Nếu đã quyết định tham gia đại hội tiên môn, Lâm Lạc Lạc tự nhiên sẽ không tiếp tục chuẩn bị bế quan nữa.
Cô nắm chặt thời gian tu luyện, luyện tập pháp thuật mình biết lặp đi lặp lại, cùng đám ma tu khác đánh nhau, gia tăng kinh nghiệm đối địch của bản thân, mỗi ngày đều trôi qua rất phong phú.
Sau đó Cố Thần Hi cũng chạy tới tìm cô: "Ngươi muốn gia tăng kinh nghiệm đối địch, sao lại không tìm bổn quân?"
Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-doi-thu-mot-mat-mot-con-yeu-duong-ngot-ngao/501784/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.