Liên Kiều bực mình: “Này, ngươi không ăn thì thôi, người khác ăn mắc mớ gì đến ngươi, còn bắt ta súc miệng, ta không thèm súc, liên quan gì đến ngươi?”
Lục Vô Cữu khẽ nhắc nhở: “Nàng chắc chắn không liên quan gì đến ta? Nàng có phải quên điều gì rồi không?”
Giọng điệu hắn lạnh nhạt, nhưng ánh mắt lại thoáng qua một tia u ám. Tim nàng thót một cái, hỏng rồi! Chẳng lẽ là…
Liên Kiều vội vàng xắn tay áo Lục Vô Cữu lên, quả nhiên, từ bên trong thấy một đường chỉ đỏ nhạt! Lại đưa ngón tay ra so sánh, so với lần trước hình như lại dài thêm một đoạn bằng móng tay.
Thôi xong, chuyện này càng ngày càng phiền phức.
Ánh mắt Liên Kiều kỳ quái, thảo nào, không chỉ bắt nàng lau miệng, còn bắt nàng súc miệng, rõ ràng là chính hắn không muốn ăn.
Nhưng mà, giọng điệu hắn nói câu này cũng quá lạnh nhạt rồi! Trong đầu Liên Kiều không hiểu sao lại nghĩ đến nếu sau này thật sự đến bước đường cùng, hắn có phải sẽ lạnh lùng như vậy để mặc nàng tự mình…
Phì! Liên Kiều lập tức gạt bỏ ý nghĩ này, nhất định là do cuốn sách tranh kia, vậy mà lại khiến nàng nghĩ đến chuyện xui xẻo như vậy, không thể nào, nàng nhất định sẽ gom đủ mảnh vỡ Khung Đồng Ấn trước khi chuyện này xảy ra.
Mà nói đi cũng phải nói lại, dù sao lần này là Lục Vô Cữu phát tác, nàng mới không cần chiều hắn, thế là nàng làm bộ súc miệng rồi kéo Lục Vô Cữu lấy cớ bàn bạc chuyện gì đó cùng nhau trốn vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/822856/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.