Thì ra lúc bọn họ ra ngoài không đóng cửa gian lồng giam thứ hai, đứa trẻ nhỏ đó chắc là ham chơi nên trốn ra từ bên trong, vô tình rơi xuống nước.
Trong hồ sen liên tục có tiếng động, nàng không đành lòng, bước tới định xem xét, Lục Vô Cữu lại kéo tay nàng lại: "Đừng qua đó."
Liên Kiều quay đầu lại: "Tại sao? Dù Chu gia đáng chết, nhưng trẻ nhỏ vô tội, chẳng lẽ thấy c.h.ế.t mà không cứu sao?"
Lục Vô Cữu trầm ngâm không nói.
Thực ra vừa nhìn thấy hồ sen này hắn đã có một cảm giác quen thuộc kỳ lạ, nhưng không biết tại sao.
Bây giờ, Lục Vô Cữu nhớ ra rồi, đầm sen này giống hệt đầm sen trong bức tranh thứ hai hắn thấy trên vách giếng…
Trong tranh, nàng và hắn đứng bên đầm sen đỏ như máu, quần áo ướt đẫm, ôm hôn triền miên. Nhưng đầm sen trước mắt rõ ràng là nước trong gợn sóng, vậy thì, m.á.u nhiều như thế là từ đâu ra?
Lục Vô Cữu lạnh lùng nhìn đứa trẻ đang vùng vẫy trong đầm sen: “Nó không đơn giản.”
Lời nói của hắn như gáo nước lạnh dội xuống đầu, nàng vội lùi lại.
Đứa trẻ đang vùng vẫy thấy bọn họ không nhúc nhích cũng ngừng giãy giụa, ngay sau đó, cả đầm nước đột nhiên sôi lên sùng sục, đứa trẻ hóa thành một con rồng bạc khổng lồ gầm rú phá nước chồm lên…
Con rồng phá nước chồm lên, toàn thân trắng bạc, thân rồng lại hoàn chỉnh, chỉ có tứ chi vẫn là tay chân người.
Vô cùng quỷ dị, cũng vô cùng đáng sợ.
Bởi vì nó rõ ràng không chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/822938/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.