Đêm nay Thời Yên ngủ rất ngon, không mộng không mị, trực tiếp ngủ tới hừng đông. Lúc tỉnh lại, ánh mặt trời vừa lúc xuyên qua rèm cửa chiếu vào, trông rất ấm áp. Lục Cảnh Nhiên không có bên cạnh, Thời Yên nghĩ chắc là anh đi nấu bữa sáng.
Vào phòng vệ sinh rửa mặt xong, Thời Yên đắp mặt nạ rồi đi ra. Lục Cảnh Nhiên vừa quay đầu lại thấy cô đang đắp mặt nạ ngồi đó nghịch điện thoại thì sửng sốt một chút, bưng bữa sáng tới: “Tối hôm qua ngủ ngon không?”
Thời Yên gật đầu nói: “Khá ngon.”
Lục Cảnh Nhiên lại hỏi: “Vậy hôm nay thân thể có nơi nào không thoải mái không?”
“Không.”
“Vậy em có vừa lòng với sự phục vụ của anh tối hôm qua không?”
“……” Thời Yên ngẩng đầu lên nhìn anh, “Anh đang lo liệu có lần sau không à?”
Lục Cảnh Nhiên nói: “Anh cũng không lo lắm, từ phản ứng tối qua của em, ắt hẳn rất mau sẽ có lần sau.”
Thời Yên: “……”
Không đứng đắn quá rồi nha người máy.
Cô lấy mặt nạ xuống, vỗ vỗ mặt rồi mới quay về ăn sáng. Hôm nay Lục Cảnh Nhiên nấu cháo sữa bò, còn nướng bánh mì. Lò nướng trong nhà Thời Yên vốn là cô hưng phấn nên mua, nghĩ ngày thường ở nhà không có việc gì còn có thể nấu nướng, mua về mới phát hiện, không có việc gì chỉ muốn nằm liệt trêи giường chơi game.
Cô cắn một miếng bánh mì mà Lục Cảnh Nhiên nướng, ngoài vỏ giòn rụm bên trong thơm mềm, sắp bằng bánh mì ngoài tiệm: “Em cảm thấy về sau anh có thể làm rất nhiều việc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nam-chinh-ngot-van-yeu-duong/927042/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.