Đêm đó, Nguyệt Vô Thường vẫn như thường lệ, đọc sách và gác đầu lên đùi Tang Ly nằm thư thả. Tang Ly không thể nhúc nhích nên cũng miễn cưỡng cầm lấy một quyển sách để đọc nhưng hắn nhanh chóng không kiên nhẫn, hắn không thích hợp với những việc tao nhã như vậy. Nguyệt Vô Thường phớt lờ thái độ của Tang Ly, vẫn tập trung vào việc đọc sách của mình.
Tang Ly mở lời bắt chuyện:
– Nàng thật muốn theo ta đến kinh thành?
Nguyệt Vô Thường đáp:
– Ừ.
Thấy Nguyệt Vô Thường không chú tâm lắm, Tang Ly lại nói:
– Nơi đó không yên tĩnh như ở đây đâu. Nàng không sợ phiền phức sao?
Nguyệt Vô Thường lật sang trang sách mới, bình bình nói:
– Không sao. Thỉnh thoảng hoạt động cũng tốt.
Tang Ly cười cười, chỉ sợ không phải thỉnh thoảng đâu.
Khi nghe Nguyệt Vô Thường nói sẽ đi cùng mình, Tang Ly vừa mừng vừa sợ, hắn vui vẻ vì thái độ của Nguyệt Vô Thường đối với hắn càng lúc càng thân cận hơn, nhưng hắn lại lo sợ sẽ làm liên lụy đến nàng.
– Nàng có muốn hỏi ta điều gì không?
Nguyệt Vô Thường ngừng mắt, Tang Ly đang tạo cơ hội cho nàng. Hắn cho nàng cơ hội, nếu bây giờ nàng hỏi, hắn nhất định sẽ trả lời và nàng sẽ có cơ hội quyết định lần nữa. Nhưng, nàng không cần.
Nàng không cần biết hắn có thân phận như thế nào, hắn có phiền toái gì, nàng không e ngại. Nàng bây giờ cũng không còn là người không có năng lực phản kháng như trước kia, có thể đối mặt với rắc rối của hắn, nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nhay-duoi-anh-trang-do/1019363/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.