Nhật Lạc các là do năm đó tiên hoàng lưu lại cho Nạp Lan Lạc, tuy rằng mọi việc đều thuận buồm xuôi gió từ khi hắn chấp chưởng, nhưng khó có thể tránh khỏi sự xuất hiện của các loại ruồi bọ.
Hôm nay mọi người vẫn còn đang cãi nhau gây cấn.
Đột nhiên Nạp Lan Lạc từ trên trời giáng xuống, nhiệt độ trong không khí bỗng nhiên giảm xuống, nước trong phòng trong nháy mắt ngưng kết thành băng.
Tay áo hắn bồng bềnh, nhẹ nhàng đạp lên bọn họ mà đi qua, càng đến chỗ cao nhất, ánh mắt hắn càng lạnh lùng quét qua mọi người, mọi người lập tức dừng náo loạn yên tĩnh trở lại.
Nạp Lan Lạc vung tay lên, xiêm y tung bay theo gió, lười biếng ngồi lên ghế vàng sau lưng, một loại khí vương giả từ trong tản mát ra ngoài, mọi người đều quỳ lạy, "Tham kiến chúa thượng"
Nạp Lan Lạc chậm rãi mở miệng, "Quỳ tốt lắm!"
Trong lòng mọi người cảm thấy bất an, ở đâu còn có "quỳ tốt" như vừa nói chứ? Mộc Băng cùng Mộc Mộc vội vàng tiến lên, đứng trong đám người. Ngưỡng mộ vị chúa thượng cao cao tại thượng hung hăng vênh váo kia.
Mộc Thủy tuy là người mới nhậm chức thủ lĩnh ám vệ, nhưng dù sao cũng chỉ mới nhậm chức, so với Mộc Kim mà nói thì không phải thuận buồm xuôi gió lắm, hắn chứng kiến chúa thượng trở lại thì cao hứng bừng bừng hơn so với bất kỳ kẻ nào.
Hắn biết rõ Nạp Lan Lạc bắt đầu luyện võ từ lúc sáu tuổi, so với nam tử bình thường thì có chậm hơn một chút, lại không thay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-cap-thap/282699/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.