Trình Kính Giai ngồi trên chiếc ghế nhỏ, tay vô thức cầm nắm hạt dưa, miệng kể chuyện thành phố cho mấy bà nghe, nhưng ánh mắt lại liếc vào trong nhà nghỉ - có hơi mất tập trung.
Một lúc sau, Lý Phùng Trì mới xuất hiện, bị bà Ngô lôi ra bằng được. Bà vừa đi vừa mắng, tới gần mới nghe rõ là đang trách cháu không biết điều.
Trình Kính Giai đặt nắm hạt dưa còn lại vào đĩa, nhìn gương mặt miễn cưỡng của Phùng Trì mà muốn bật cười. Cô cố nhịn.
Đấu với cô?
Còn non lắm.
"Tầng Tầng cứ yên tâm múa, có thần đồng đại học - niềm hy vọng của cả làng ta đi cùng, ắt sẽ gặp hung hóa cát." Bà Trần - người có học nhất - nói với vẻ trang nghiêm, ánh mắt đầy tin tưởng.
Lời vừa dứt, các bà xung quanh đồng loạt gật đầu, ánh mắt sùng bái dán chặt vào Phùng Trì.
Lý Phùng Trì: ...
Trình Kính Giai nín cười, giữ khuôn mặt nghiêm túc, hào hứng gật đầu với Phùng Trì như thể đang xem kịch.
Phùng Trì dường như quen xử lý tình huống này. Dưới ánh mắt trông đợi của mọi người, cậu nở nụ cười hiền hòa, vẻ mặt hung dữ dịu xuống. Đôi mắt cún chứa đựng sự sắc sảo của tuổi trẻ, nhìn bề ngoài đúng kiểu học sinh gương mẫu như Trình Kính Thanh - mẫu con ngoan khiến phụ huynh an tâm tuyệt đối.
Cậu bước tới trước mặt Trình Kính Giai, kéo tay áo cô, mắt cười nói: "Để cháu và chị Tầng Tầng đi trước nhé, các bà đừng lo. Với nhân phẩm của chị ấy, trời đất cũng phải phù hộ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-thu-sac-hoa-hong-uy-nhi-ngat/2852191/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.