Tiểu Ngũ: “Mẫu phi... con không biết ...”
Tống Thái phi: “?!Con còn chưa ôm qua sao?!”
Tiểu Ngũ: ...chưa
Ôn Thái Quý phi hận rèn sắt không thành thép: “Sao con vô dụng như vậy? Tống Mẫu phi con viết bao nhiêu truyện, bao nhiêu chiêu thức như vậy con không học được sao?!”
Tống Thái phi: “Đúng đó! Con sinh ra đã nghe truyện của ta lớn lên rồi mà!!!”
Tiểu Ngũ: “Con đều thử rồi! Con hát liên hoa lạc cho nàng ấy nghe, nàng ấy sợ khóc. Con nhảy từ cửa sổ vào tìm nàng ấy, nàng ấy sợ khóc. Con còn gọi mấy người bạn giả làm kẻ xấu...”
Xong rồi, đứa trẻ ngốc nghếch như vậy chắc chắn xong đời, e là phải độc thân cả đời.
Cuối cùng vẫn là Tống Thái phi đích thân bày mưu, mấy chị em Gia Lạc vắt óc tìm cớ mời cô nương nhà họ Trương "qua phủ một chuyến", gần một năm sau, Tiểu Ngũ mới đắc ý dắt tay vợ mới cưới vào cung cho chúng ta "mở mang tầm mắt".
Thê tử Tiểu Ngũ là một cô gái rụt rè nhút nhát, nói năng nhỏ nhẹ, đứng cạnh Tiểu Ngũ như một tên côn đồ, chúng ta đều không nhịn được mà dặn dò nàng đủ điều: “Nếu Tiểu Ngũ ức hiếp con thì con vào cung nói với chúng ta nha!”
Chúng ta vây quanh tiểu cô nương hỏi han đủ thứ, Thái Đức phi bẻ ngón tay tính toán: “A, con là cháu gái của chị dâu của chị gái của mẹ vợ của em gái ta đó!”
Nàng nâng chén với Ôn Thái Quý phi: “Thông gia khỏe.”
Nữ nhi của Tiểu Tứ đầy ba tuổi, ngọt ngào gọi Thái Đức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-tuong-lieu-mong-nhi/2717251/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.