Để củng cố kiến thức ôn tập hằng ngày, Tịch Triệu thường giao cho Lộ Kiêu mấy bài "tập về nhà". Những bài tập và đề kiểm tra này, một phần là nội dung ôn luyện cho hôm sau, một phần để Lộ Kiêu tự kiểm tra. Đáp án, tất nhiên, vẫn nằm trong tay bạn học Lộ.
"Mấy dạng đề này, tuần trước trong bài kiểm tra tôi giao đã có câu tương tự. Nếu cậu làm bài nghiêm túc, kỳ thi tháng làm sao sai be bét thế được?" Tịch Triệu rút tờ đề đầy dấu đỏ, giọng nghiêm khắc hẳn, "Lộ Kiêu, phần này tôi không kiểm tra, không có nghĩa là tôi không biết nội dung bên trong. Muốn tôi lôi bài tập ra ngay bây giờ, đếm xem cậu đã chép bao nhiêu tờ không?"
Lộ Kiêu chột dạ, cúi gằm đầu, giọng lí nhí còn nhỏ hơn tiếng muỗi: "Ba... ba tờ..."
"Ba tờ?"
"Thật mà, chỉ có ba tờ thôi!" Lộ Kiêu vội vàng túm tay áo Tịch Triệu, mặt mũi tèm lem giải thích, "Tại... tại mấy hôm đó thức khuya quá, mệt muốn chết, không làm hết được, nên tôi... liếc đáp án vài cái..."
Tịch Triệu cười lạnh: "Cảm ơn cậu nhắc, hình như tôi chưa tính sổ chuyện cậu thức khuya đấy nhỉ."
Lộ Kiêu thảm thiết, chỉ muốn tự tát mình một cái – mồm miệng gì mà lắm lời thế hả!
"Thức khuya, mất tập trung, chép đáp án..." Tịch Triệu đếm từng "tội trạng", Lộ Kiêu càng nghe càng co rúm trên ghế, đầu gối muốn dính chặt vào nhau. Tịch Triệu đưa tay khẽ véo mông hắn, nơi đã sưng lên cả đốt ngón tay, khiến Lộ Kiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-thuan-phuc-alpha-phan-dien/2906002/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.