"Vậy là vị Minh tổng kia giỏi tính toán nên mới thắng liên tục?"
...
Trước khi ván mới bắt đầu, Tịch Triệu tính xong một đoạn dài về độ lệch chuẩn, lại mở rộng thêm mô hình "giá trị kỳ vọng" cho phần đặt cược. Lộ Kiêu nhíu mày gãi đầu, nghĩ đến xoắn óc, mắt quay mòng mòng, cuối cùng cũng hiểu được bảy tám phần. Nhưng nghe một lúc, bụng lại réo đói.
Đôi mắt hổ phách chớp chớp vô tội, Tịch Triệu im lặng, chợt nhận ra cơ thể mười tám tuổi của mình hình như cũng đói rồi.
Đại ma vương cũng cần ăn cơm chứ.
Mọi người đang tập trung xem trận đấu, hai người không tiện gọi món rình rang, bèn quyết định ra ngoài phòng bao riêng lấy ít khoai tây chiên.
Nghe Lộ Kiêu nói vậy, Tịch Triệu cong mắt: "Em nghĩ điều quan trọng nhất của một trò chơi là gì?"
"Luật chơi? Cảm giác tham gia? Hay sự mới mẻ, k*ch th*ch?"
Tịch Triệu lắc đầu: "Là công bằng. Hoặc ít nhất, phải khiến người chơi cảm thấy luật chơi công bằng."
Lấy ví dụ như "Đấu Địa Chủ", cờ vây, hay cờ tướng, chúng đều là cuộc chiến tiêu hao tài nguyên giữa người chơi. Có thể có chút yếu tố may mắn, nhưng ai cũng tin mình có thể thắng nhờ trí tuệ.
Nếu luật chơi rõ ràng thiên vị một bên, chỉ kẻ ngốc mới tham gia. Trò "24 lá bài" này cũng vậy.
Tịch Triệu: "Trò này thực ra không phức tạp."
—24 lá, mỗi người 5 lá khởi đầu, hai vòng đổi bài, mỗi lần đổi 1-3 lá, nói trắng ra là thế.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-thuan-phuc-alpha-phan-dien/2906036/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.