Thấy Tạ Ngọc Uyên đến, Cố Thị nhiệt tình chào hỏi: “Tam nha đầu, ngồi cùng hai chị của con đi."
Chuyện ngắm hoa chiều nay, Cố Thị đều biết rõ rành rành, trong lòng có không ít ý kiến với nương con nhà Nhị phòng.
Thấy kẻ vô lễ không ít, nhưng chưa từng thấy ai vô lễ như thế.
Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, Cố Thị quyết định sẽ gần gũi với Cao Thị thêm chút, để khiến Thiệu di nương thêm phần khó chịu.
"Tạ đại bá mẫu." Tạ Ngọc Uyên nghe lời ngồi xuống.
Vì có khách, lại đúng vào mùa thu muộn, nên mỗi bàn đều bày mấy con cua lớn màu đỏ rực, mỗi con nặng đến bốn lượng.
Cố Thị thấy nàng nhìn chằm chằm vào đĩa cua, cười bảo: “Ta sẽ sai người mang qua cho nương con."
Tạ Ngọc Uyên thoáng buồn: “Đại bá mẫu, không cần đâu, mẫu thân cả đời này sẽ không ăn cua nữa."
"Tại sao chứ? Đây là món ngon, vài lượng bạc một con đấy."
Tạ Ngọc Uyên thầm nghĩ: Vì không ai bóc cho bà ăn cả.
"Mẫu thân thể hàn, không ăn được."
Cố Thị cười: “Để mai ta gọi thầy thuốc đến bắt mạch, uống vài thang thuốc là được thôi. Tôn Bình đâu?"
"Nô tì đây, đại phu nhân có gì dặn dò?"
"Mang củ sâm lâu năm trong phòng ta gửi qua cho Nhị phu nhân."
"Dạ."
Tạ Ngọc Uyên giật mình, vội nói: “Đại bá mẫu, quý giá quá."
Cố Thị cười, vỗ nhẹ lên tay nàng: “Quý gì bằng sức khỏe của nương con, Thiệu di nương, ngươi nói có đúng không?"
Thiệu di nương: "..."
Yêu phụ!
Ngươi cố ý đối đầu với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909062/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.