Cho đến nay, Tạ Ngọc Uyên mới chỉ tiếp xúc chính thức với mấy người đàn ông trong Tạ gia và hai vị sư phụ, chưa từng gặp người đàn ông lạ nào.
Nghe thấy giọng điệu này từ người đàn ông bị trúng độc, nàng ngạc nhiên đến độ hé môi, không biết nói gì.
Tô Trường Sam khe khẽ thở dài: "Ta là Tô Trường Sam, thế tử của phủ Vệ Quốc Công ở Kinh Thành, là bạn thân của tiểu sư phụ và đại sư phụ của ngươi. Còn hắn là ai, ngươi tự hỏi đi. À này, Tạ Ngọc Uyên, nếu ngươi không cứu ta ngay, ta sẽ chết thật đó."
Tạ Ngọc Uyên tự tìm cho mình một cái cớ: "Ôi… ít ra cũng phải hỏi rõ ràng chứ. Nhỡ ta cứu phải kẻ ác thì ta thà chết còn hơn, tuyệt đối không giúp kẻ xấu."
Tô Trường Sam nghe vậy, tức đến độ lật cả mắt trắng, nghĩ bụng, ta còn chưa chết vì độc mà đã suýt chết vì tức rồi.
Tạ Ngọc Uyên không chần chừ thêm: "Tiểu sư phụ, bộ kim châm của ta ở trong phòng, ngươi nghĩ cách lấy đến đây. Cho ta giấy bút, và chuẩn bị đủ mấy loại dược liệu này trong một tuần trà, rồi đun thành nước, chuẩn bị ngâm."
Lý Cẩm Dạ không khỏi nhìn nàng một lượt. Chỉ trong nửa năm không gặp, trên người nha đầu này như có thêm điều gì đó không thể gọi tên. Hắn không kịp nghĩ kỹ, bèn đi ra khỏi phòng, lập tức sai người chuẩn bị.
Tạ Ngọc Uyên quay đầu: "Tô gì đó, ngươi phải cởi hết quần áo, ta mới giúp ngươi châm cứu được."
Tô Trường Sam thoáng giật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909076/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.