Xe đi hơn một canh giờ, mọi người mới đến được phủ của Tạ gia tại Kinh Thành.
Phủ tọa lạc ở khu Phường Bài Lâu phía bắc thành, hướng nam, nhà ba gian, có ba lối đi, trông cũng khá hoành tráng, nhưng so với phủ Dương Châu thì vẫn còn xa.
Khu vườn chia làm vườn Đông và vườn Tây, gồm nhiều sân tứ hợp tinh xảo nhỏ nhắn, cổng vòm sâu rộng, các sân vẫn giữ tên giống Tạ phủ ở Dương Châu.
Tạ Ngọc Uyên mỉm cười, người Tạ gia chưa bao giờ bạc đãi bản thân trong việc ăn ở đi lại từ trước đến nay, dù túi cạn nhưng vẻ bề ngoài vẫn phải có đủ.
Mọi người xe ngựa mệt nhọc, lại thêm phu nhân còn bệnh, bèn được a hoàn trong phủ dẫn đến nghỉ ngơi ở phòng riêng.
Tạ Ngọc Uyên đánh giá Tùng Thảo Đường trước mặt.
Viện hai gian, ba gian chính phòng, mỗi bên hai gian tả hữu, sân lát đá thành lối nhỏ, tường viện leo đầy dây khô cỏ vàng, gió thổi lá rụng, mang chút hương vị tiêu điều.
La ma ma ghé lại gần nói: "Người nhà Đại phòng đều dời sang vườn Đông, Nhị phòng thì ở vườn Tây, tam gia vừa mới dọn vào, sân ở góc Tây Bắc của vườn hoa phía sau. Vườn Tây có hai viện tốt nhất, một của Thiệu di nương, một của nhị thiếu gia."
Tạ Ngọc Uyên lạnh lùng cười: "Trong phủ này ai quản lý?"
A hoàn đi cùng vội đáp: "Là Thiệu di nương."
"Người đâu, gọi Thiệu di nương đến."
"Tam tiểu thư, Thiệu di nương giờ đang ở Phúc Thọ Đường." Ý là không có thời gian gặp người.
Tạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909121/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.