“Tiểu thư, dậy thôi!” Giọng của La ma ma vang lên bên ngoài.
Cao Ngọc Uyên lườm người đàn ông bên cạnh một cái, trách yêu: “Đều tại chàng cả.”
Lý Cẩm Dạ không đáp, chỉ mỉm cười, giúp nàng kéo lại chăn, sau đó thong thả mặc áo quần.
Bên ngoài, La ma ma cùng vài người hầu nhỏ ghé tai nghe động tĩnh bên trong. Một lúc lâu sau, mới nghe thấy giọng vương gia gọi: “Vào đi.”
Đám nha hoàn thở phào nhẹ nhõm, lần lượt bước vào phòng, theo sau họ là một vị ma ma từ trong cung.
Người ma ma ấy khoảng hơn bốn mươi tuổi, gương mặt trắng trẻo, đi thẳng đến trước giường, lấy chiếc khăn trắng phủ trên chăn ra kiểm tra. Thấy trên khăn lưu lại những dấu vết đỏ tươi, bà hài lòng mỉm cười với vương phi, cẩn thận đặt chiếc khăn vào hộp gấm rồi lui ra ngoài.
Hoàng gia quy củ nghiêm ngặt, có được chiếc khăn này, Cao Ngọc Uyên mới chính thức trở thành An vương phi.
Sau khi ma ma trong cung rời đi, các nha hoàn mới tiến lên hầu hạ hai người rửa mặt, chải đầu.
Xong xuôi, họ dùng bữa sáng qua loa, rồi thay áo chỉnh tề, chuẩn bị vào cung thỉnh an.
Tối qua, Bảo Càn đế không triệu kiến bất kỳ phi tần nào, nghỉ lại tại ngự thư phòng. Khi nghe thái giám bẩm báo An thân vương và vương phi Đến, ông gật đầu, ra lệnh cho người chuẩn bị bữa sáng, rồi cho gọi hai người vào.
Khi Bảo Càn đế nhìn thấy Cao Ngọc Uyên, trong lòng không khỏi sửng sốt.
Chỉ sau một đêm, cô gái này dường như thay đổi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909910/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.