Kịch viện của phủ An Thân vương nằm giữa hồ sen, được nối với bờ bằng một chiếc cầu chín khúc uốn lượn.
Tiếng hát ngân nga hòa cùng những đóa sen e ấp như vừa từ nước nổi lên, mang theo một vẻ thanh tao khó tả.
Khách nam, khách nữ mỗi người ngồi ở một thủy tạ riêng biệt, hai bên cách nhau một hồ nước xanh biếc, có thể thấy thấp thoáng bóng người đi lại bên kia, nhưng nếu muốn nhìn kỹ thì lại chẳng rõ ràng.
Trên bàn trà vuông nhỏ, bày đủ loại hoa quả và điểm tâm. Tuy bên ngoài mặt trời chói chang, nhưng ở bốn góc thủy tạ đều đặt những chậu đá băng lớn, nhờ gió hồ thổi qua mà mang theo làn khí mát lạnh.
Tâm trí của Thẩm Thanh Dao lại chẳng để tâm đến chuyện uống trà hay xem hát, trong đầu nàng cứ vô cớ hiện lên hình ảnh của một người “Tư tiểu thư Tạ gia, Tạ Ngọc Mi.”
Không biết hiện tại nàng ta đang sống ra sao ở phương Nam?
Nếu nàng ta có mặt ở đây, nhìn thấy cảnh xa hoa phú quý như thế này, chẳng biết sẽ nghĩ gì?
Đại thiếu phu nhân Thẩm gia đẩy nhẹ em chồng đang ngẩn ngơ, che miệng bằng khăn lụa cười khẽ: “Ta vừa nghe nói, Tạ tam gia hiện cũng ở trong phủ này, hôm nay cũng đến đấy. Biết đâu lại gặp được.”
Thẩm Thanh Dao liếc mắt nhìn chị dâu, mặt thoáng trầm xuống: “Đại tẩu đừng nói bừa, kẻo để người ta nghĩ nữ nhi phủ Vĩnh Xương hầu không biết giữ khuôn phép.”
Đại thiếu phu nhân nghẹn lời, tự chuốc lấy bẽ bàng. Vị ngũ tiểu thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2910500/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.