Hắn còn cảm thấy mình mới là người bị uất ức!
Đang ngủ trưa ngon lành, tự dưng dính vào chuyện này, bao nhiêu tình nghĩa từ hồi còn ở Tôn gia trang đến giờ, nhiều năm như thế mà lại không bằng mấy câu gièm pha của một Tô trắc phi sao?
Cao Ngọc Uyên thấy hắn mặt lạnh lùng đứng bất động, sợ hắn bị cảm, vội đẩy hắn nằm lại giường, lấy chăn đắp cho hắn.
Nàng vừa đắp, hắn đã hất ra!
Hắn hất ra, nàng lại đắp lên!
Cứ như vậy vài lần, Cao Ngọc Uyên thật sự muốn cầm gậy đập cho chết cái tính bướng bỉnh này của hắn, ánh mắt đảo qua phần th*n d*** hắn: “Chàng không lạnh, nhưng nó lạnh, đắp chăn vào cho ta!”
Vừa nói xong, bao nhiêu tức giận trong người Lý Cẩm Dạ dồn lại thành một điểm, dứt khoát kéo nàng lại.
Cao Ngọc Uyên chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn, người đàn ông kia đã đè nàng xuống, mũi chạm mũi.
“Trong lòng nàng chỉ sợ nó lạnh phải không, còn ta thì sao, A Uyên?”
Tim Cao Ngọc Uyên như bị ai chích một nhát, lập tức nghẹn lời.
Kỳ lạ thật, rõ ràng là hắn sai, sao đảo cái lại thành nàng sai rồi?
Nàng kéo chăn đắp cho cả hai, dùng hành động thay câu trả lời, rồi xoay người, ý bảo: giữa ban ngày ban mặt, mau xuống đi, đừng quậy nữa.
Lý Cẩm Dạ nghĩ bụng: rốt cuộc là ai đang quậy hả?!
Đúng lúc ấy, Cao Ngọc Uyên dưới thân hắn lại vặn mình vài cái, lửa trong lòng Lý Cẩm Dạ lập tức bùng lên hừng hực!
Người phụ nữ dưới thân mềm mại thơm tho,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2910645/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.