Ngày đầu tiên của năm mới, sau khi tỉnh dậy, Ôn Ý bị Thẩm Tư Chu kéo đến Cục Dân chính.
Hôm nay có rất nhiều người đến đăng ký kết hôn, hàng dài xếp chờ mãi mới đến lượt họ.
“Đăng ký kết hôn vào ngày sinh nhật à.” Nhân viên buột miệng nói một câu.
“Vâng.” Thẩm Tư Chu cười nói: “Sinh nhật của tôi là kỷ niệm yêu nhau, sinh nhật của cô ấy là kỷ niệm kết hôn.”
Nhân viên nói: “Vậy chẳng phải hai người sẽ ít đi hai dịp lễ để ăn mừng sao.”
“Không sao cả.” Giọng anh rất nhẹ: “Vì mỗi ngày với chúng tôi đều là ngày lễ.”
Sau khi cầm được giấy chứng nhận kết hôn, Thẩm Tư Chu ghé vào tai Ôn Ý thì thầm: “Bởi vì anh yêu em mỗi ngày.”
Trong mắt cô ánh lên nụ cười, trêu chọc anh: “Sao dạo này nói chuyện nghe êm tai thế, Tiểu Thẩm tổng đổi thân phận thì đãi ngộ cũng đổi luôn à?”
“Anh đang nghe lời vợ mà, làm nhiều nói cũng nhiều.” Thẩm Tư Chu cúi người đưa tai tới gần, “Anh đổi thân phận rồi, em nên gọi anh là gì?”
“Đồ ngốc.”
Thẩm Tư Chu không chịu đứng dậy, Ôn Ý lại gọi: “Đồ đần.”
Anh nghiêng đầu nhìn cô với vẻ không hài lòng, nhưng giọng vẫn dịu dàng: “Ý Ý, anh cho em một cơ hội cuối cùng.”
Ôn Ý suy nghĩ rất lâu, rồi ghé vào tai anh thì thầm cực khẽ: “Đồ ngốc.”
Sau đó lập tức quay người chạy đi. Thẩm Tư Chu đứng thẳng dậy, tốt bụng cho cô mười giây để trốn, rồi đuổi theo. Nhưng chưa chạy hết một con phố, anh đã túm lấy mũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-gap-go-rung-dong-mo-tu-tai-vien-dao/2848425/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.