“Kẻ nào nhúng tay vào máu sẽ rửa chúng trong nước mắt.”
Ngạn ngữ Đức
Ngày 15 tháng Sáu, một gói hàng kỳ lạ được chuyển tới sở Cảnh sát Cheatam Bridge.
Nó được gửi cho trung úy Madeline Greene người phụ trách vụ Alice Dixon.
Đó là một hộp nhựa kín bưng trông giống những hộp trữ lạnh người ta thường dùng khi đi picnic. Madeline mở hộp ra: bên trong đầy đá bào. Cô dùng tay gạt những viên đá nhỏ trong mờ. Lớp đá bào đầu tiên màu trăng trắng, nhưng cô càng bới sâu xuống thì một chất lỏng màu đỏ càng loang ra. Khi nhận ra đó là những vết máu, tim cô bắt đầu đập thình thịch. Cô kìm nén cơn hoảng hốt, dừng lại một lúc trước khi tiếp tục bới tìm. Ở dưới đáy hộp có một… khối thịt đã gần như đông lạnh, cô nhìn nó đầy ghê tởm. Rồi cô hiểu ra rằng đó là một thứ nội tạng.
Một quả tim được moi ra một cách thô bạo.
Một trái tim người.
Tim của Alice.
Lần này, phòng thí nghiệm ở Birmingham đã có đủ chất liệu cần thiết và chỉ mất vài tiếng đồng hồ để khẳng định các mẫu sinh thiết lấy từ quả tim đông lạnh trùng khớp với mẫu ADN chứa trong tóc của Alice.
Giờ thì chẳng còn nghi ngờ gì nữa.
Alice đã chết.
Ngày hôm ấy, có điều gì đó trong Madeline vỡ vụn. Cô trở về nhà như một kẻ mộng du, nốc nhiều ly whisky cùng hai viên thuốc ngủ. Ngày hôm sau, cô không tới sở cảnh sát làm việc, các ngày tiếp theo cũng vậy. Suốt ba tuần lễ cô nằm bẹp trên giường mắc chứng ngủ lịm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-goi-tu-thien-than/567024/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.