"Không có đâu!" Bạch Hạc Vũ lái xe đưa một đám trẻ con về nhà như đuổi vịt, anh tuyệt đối không thừa nhận.
Bạch Mãn cũng không vội vạch trần, bởi cậu đã ngửi thấy mùi rồi. Chỉ cần về nhà xem là biết ngay!
Nghĩ thế, cậu lập tức… chạy!
Cậu vừa chạy, đám "củ cải nhỏ" phía sau cũng chạy theo, để lại Bạch Hạc Vu đứng chôn chân tại chỗ.
Anh hô lớn: "Mãn Mãn, chạy chậm thôi!"
Không nghe! Không nghe! Bạch Mãn không thèm để ý, cậu chỉ muốn nhanh chóng về nhà ăn bánh kem thôi!
Vừa về đến cửa, cậu lập tức nhìn thấy một chiếc bánh khổng lồ — hình một chú gấu trúc con đang ôm cây trúc gặm, đáng yêu vô cùng!
"Oaaaaa——" Cả đám trẻ reo lên phấn khích, bọn nhỏ chưa bao giờ thấy chiếc bánh nào đẹp như vậy.
Ngay lúc đó, Phó Tuân và Kỳ Thiên Thành đột ngột xuất hiện, "Pằng!"—hai khẩu pháo giấy được bắn lên.
Bọn trẻ con bị giật mình nhảy dựng lên, nhưng ngay sau đó lại thích thú giơ tay đón những mảnh kim tuyến lấp lánh.
"Đẹp quá! Mãn Mãn, ba mẹ cậu thật tuyệt vời!" Đám trẻ vừa hâm mộ vừa ganh tỵ.
Bạch Mãn vui sướng ném phăng cặp sách, chạy đến ôm chầm lấy chân ba Phó Tuân, rồi trèo tót lên người anh: "Ba ơi, tất cả là chuẩn bị cho con sao?"
"Tất nhiên rồi~" Phó Tuân dịu dàng nói.
"Chụt~! Cảm ơn ba! Mãn Mãn thích lắm!" Cậu ôm cổ ba hôn chụt một cái thật kêu.
Bạch Hạc Vu đứng bên cạnh, vừa thở hổn hển vừa cười nói: "Được rồi, Mãn Mãn, mau ước đi rồi chia bánh cho các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-hang-ngay-cua-be-yeu-quai/1190022/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.