Chờ đến khi niêm yết danh sách, tên của hắn xuất hiện trên
bảng, hắn có thể cầu hôn nàng rồi. Nghĩ đến điều này, khóe
miệng hắn hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
Không giống như hắn, một bóng người khác sau khi bước ra
khỏi trường thi với dáng vẻ phờ phạc và thất thần.
"Cố huynh." Nhìn thấy bóng dáng của Cố Đình Viễn, Lý Chu đi
tới, không giấu được thất vọng: "Ngươi trả lời thế nào?"
"Lý huynh." Cố Đình Viễn chắp tay đáp lễ, hắn không trả lời
hắn ta mà quan tâm nói: "Ta cảm thấy sắc mặt của ngươi không
tốt, có phải là..."
Lý Chu cười khổ, trên mặt lộ ra vẻ không cam lòng: "Nếu
không ngoài dự tính, ta rớt rồi."
Hắn ta đã trả lời không tốt. Một năm qua, đã xảy ra quá nhiều
chuyện, hắn ta quá mệt mỏi để ứng phó nên không thể tĩnh tâm
học tập.
"Lý huynh, ngươi không nên bi quan như vậy, kết quả chưa
chắc đã như thế." Cố Đình Viễn khuyên nhủ.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh mang theo sự niềm nở của hắn, Lý Chu
đoán rằng hắn trả lời rất tốt. Không nói được là ngưỡng mộ hay
đố kỵ, miễn cưỡng chấp tay: "Chúc mừng Cố huynh trước nhé."
Nói xong, hắn ta quay người đi.
Cố Đình Viễn nhìn hắn ta rời đi.
Tinh thần phấn chấn từ kiếp trước của hắn ta hiện ra trước
mắt.
Số phận của con người, thì ra có thể dễ dàng thay đổi, hắn
thầm nghĩ. Vương tiểu thư đã gả cho người khác, Lý Chu rất có
khả năng thi rớt. Còn hắn, tỷ tỷ từ hôn với Vương Tấn Nhã, đang
sống vui vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/1732746/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.