"Ai biết được?" Tiền Bích Hà lắc đâu, đem nguyên liệu đã phối hợp đặt sang một bên, đứng dậy võ vỗ chiếc eo đau nhức. Mỗi lần nàng đến những ngày nhỏ, thời gian rất dài, và eo và hông đau nhức. Bây giờ uống thuốc dường như cũng không cải thiện.
Tôn Ngũ Nương khong phát hiện nàng võ eo, một tay lau trán, một tay đảo trong nồi: "Không phải Bảo Nha Nhi coi thường hắn chứ?"
Nàng nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có cách giải thích này: 'Cố huynh đệ tuy rang không tệ, nhưng lúc trước Bảo Nha Nhì... Tẩu biết không, ở bẻn kia kết giao đều là vương tôn công tử đúng không? Chúng ta còn gặp qua hai người, luận dung mạo khí độ một chút cũng không thua kém Cố huynh đệ."
Tiền Bích Hà không trả lời, trong mắt hiện lên sầu lo. Nếu là như thế, chỉ sợ trong lòng muội phu cũng khòng dễ chịu. Ai có thể bỗng nhiên từ thiên chỉ kiêu nữ biến thành nha đầu nhà nông, trong lòng còn có thể thoải mái? Ngay cả nam tử yêu thích, cũng trở thành giấc mộng không với được.
Có lẽ do nàng ấy chưa bao giờ nói, các nàng lại không nghĩ tới nàng sẽ không thích ứng. Người nhà như vậy, Bảo Nha Nhi có thể cảm thấy...
Triệu gia.
"Nương, thân thể người lại không thoải mái?" Triệu Văn Khúc bị người hau khố sở câu xin về nhà. Trực tiếp đi gặp mẫu thân, vừa bước vào ngưỡng cửa liền nói: "Lúc này là chỗ nào không thoải mái? Đau đầu hay đau chân?"
Nguyên nhân là mấy năm trước, Triệu lão thái thái luôn lấy cớ thân thể không khỏe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/854557/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.