Hai người một hồ nhìn về phía phát ra giọng nói,chỉ thấy một con hoàng thử lang đứng dưới chân một bức tượng,vuốt chòm râu mép như con người,hai chân trước chắp sau lưng,chân sau lại đứng thẳng như con người,điều này cũng không khiến hai người cảm thấy ngạc nhiên bởi Tiểu Trạch cũng thường xuyên làm như vậy,chỉ khác là chân trước của nó chỉ để lấy đồ gì đó hoặc rửa rau mà thôi.
Dực Minh có chút cảnh giác nhìn hoàng thử lang,ma thú có thể nói chuyện thì ít nhất cũng là cấp thánh,mặc dù mình không đánh lại được nhưng cho dù có phải liều mạng thì mình cũng muốn bảo vệ Tiểu Trúc an toàn thoát khỏi đây.
"Tiểu tử thú nhân kia,không cần phải nhìn lão lang chằm chằm như vậy đâu,có nhìn chằm chằm thêm nữa thì mặt lão cũng chẳng mọc thêm được bông hoa nào đâu." Hoàng thử lang tức giận bĩu môi,hắn dùng lông trên người cũng có thể đoán được tâm tư của tiểu tử này,nếu lão lang thực sự muốn mạng của hắn thì hắn có thể chạy được chắc.
Tiểu Trúc kéo tay Dực Minh,lắc lắc đầu với hắn,tiến đến trước mặt con hoàng thử lang tự xưng là lão lang này,cung kính hành lễ:"Không biết tiền bối chờ nhóm tiểu tử ở đây là muốn dặn dò chuyện gì?"
"Không tồi,không tồi,vẫn là vị công tử này hiểu lễ nghĩa,không hổ là.......huyết mạch." Lão lang chạy vòng vòng dưới chân Tiểu Trúc,bộ dạng rất vui mừng.
"Thực ra thì lão lang đứng đây cũng chẳng có chuyện gì đâu,chỉ là muốn tới nhanh để kể chút chuyện xưa cho các ngươi mà thôi." Lão lang nhìn chằm chằm tay của Tiểu Trúc,Tiểu Trúc lập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-nhan-nha-cung-bao-bao-tai-di-the/488576/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.