Cô vẫn còn đang rất ngạc nhiên, thì bỗng nhiên một cơn đau nhức từ đan điền truyền ra, nhưng lại lóe lên bạch quang. Theo từng giây từng bước, cơn đau ngày càng dữ dội hơn, nó khiến cô không nhịn được rêи ɾỉ. Chưa dừng lại ở đó, kinh mạch của cô cứ đứt ra rồi liền lại, quá trình cứ lặp đi lặp lại nhiều lần. Xương cốt cô rã rời, đan điền thì đau nhức không chịu nổi. Cô không biết rằng lúc này đây, nơi cơn đau vừa qua, quả cầu tròn tròn nhỏ liền giúp cô chữa trị các đường kinh mạch. Cô chỉ cảm thấy đau từ linh hồn đến thể xác thôi, cái đau này còn hơn cái đau ăn quả Nguyên Hồn nữa. Cô chỉ kịp:
_ A!........
Rồi ngất đi, Bạch Phi thấy vậy, khuôn mặt như hoa hiện lên nét lo lắng, hắn rất sợ, hắn nghĩ: nếu lúc đó hắn chịu đựng giúp cô đau đớn thì tốt biết bao. Nhưng lại không được, nếu bây giờ chỉ chút đau đớn mà cô không chịu được thì sau này rất khó thành công trong việc tu luyện. Nếu biết được suy nghĩ bây giờ của Bạch Phi cô sẽ tỉnh dậy và mắng:
_ Tên chết tiệt nhà ngươi! Đồ không có lương tâm, đau muốn chết vậy mà nói chỉ có chút xíu thôi. Ngươi thử đi.
Nhưng bây giờ cô đang ngất xỉu nên không biết. Bạch Phi chạy lại ôm cô vào trong lòng, vừa ôm vừa rất ân hận. Khuôn mặt cô bị đau đớn mà nhăn lại, đôi môi mím chặt ra máu, đôi mắt nhắm liền lại. Hắn vuốt ve mặt cô và hứa: Ta sẽ không bao giờ để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-tu-tien-cua-nu-phu/1023622/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.