“Nguyệt Bạch con biết điều tí, ta không muốn bị phạt.” Mộ Lâm Nguyệt cười xua tay.
Mộ Nguyệt Bạch lạnh lùng hừ 1 tiếng: “Còn không biết số con có giống cô không. Nếu con và cô khác, thì có khả năng hoàn thành ý nguyện của mình, có nụ hôn lãng mạn với Băng Khuynh.”
Mộ Nguyệt Bạch nói rất thẳng thắn.
Hạ Băng Khuynh nghe đến nhếch cao mày.
Những số còn lại, chỉ là 6 và 7.
Hoặc là cô và Mộ Nguyệt Sâm giống, nhận trừng phạt. Hoặc là cô và Mộ Nguyệt Bạch giống, họ cũng nhận trừng phạt. Nếu Mộ Nguyệt Sâm và Mộ Nguyệt Bạch giống, 2 người họ nhận trừng phạt.
Dù là cái nào cô cũng phải tham gia.
Nghĩ đến cô có khả năng sẽ hôn Mộ Nguyệt Bạch liền thấy ghê tởm, ghê tởm từ trong ra ngoài.
Nếu vậy, không bằng cô cùng
“Anh ba 6, anh tư 7, Băng Khuynh sao?” Giọng của Mộ Lưu Huyền kéo cô từ ảo tưởng về.
Cô nhìn giấy của mình, số là
Mộ Lưu Huyền ngồi bên cô nhìn lén, mắt sáng lên.
“Băng Khuynh là 7 cho nên, em phải cùng anh tư chịu phạt.” Mộ Lưu Huyền nói cực lớn, sợ mọi người không biết anh nói gì.
Tim Hạ Băng Khuynh ngưng trọng.
Suy nghĩ của mình thật đúng.
“Trừng phạt gì?” Giọng trầm của Mộ Nguyệt Sâm vang lên bên tai cô.
Nhưng cô ngẩng đầu nhìn lại thấy Mộ Lưu Huyền.
“Em cũng lười nghĩ, như lúc nãy anh ba nói đi, đến một nụ hôn lãng mạn đi.” Anh vừa nói xong, sắc mặt Mộ Nguyệt Bạch trắng bệch.
Tự mình tùy tiện nói ra một câu lại bị người khác nắm lấy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/173589/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.