Vẫn có thể nhớ được!
Mắt Mộ Nguyệt Sâm nhuốm màu hứng thú: “Vậy có yêu cầu khác không?”
Hạ Băng Khuynh vỗ vai anh, cực kỳ nghiêm túc: “Anh lấy thịt kobe ra là được, ngàn vạn lần đừng giấu đi đó!”
“...”
“Anh đi làm nhanh đi!” Cô đẩy anh 1 cái, hối anh.
Nhân lúc lí trí vẫn chưa về chỗ, anh đi với tốc độ nhanh nhất, nếu không đợi tí cô thay đổi chủ ý.
Mộ Nguyệt Sâm thẳng lưng lên, đi vào trong.
Qua lúc lâu, Hạ Băng Khuynh ngửi thấy mùi thịt thơm, đưa cổ ra xem, trong lòng chút lo lắng kia căn bản không còn tác dụng gì.
Cuối cùng nghe Mộ Nguyệt Sâm bên trong gọi cô, cô như giây đầu tiên liền chạy vào.
Động tác rất nhanh, rất tốc độ, khiến người bất ngờ.
Thấy đầy bàn đồ ăn, đặc biệt là đĩa thịt bò lớn, nước miếng cô đã chảy gần dòng sông.
Quá mê hoặc rồi.
Nhịn không được ngồi xuống, gắp thịt bò, bỏ vào miệng quả thật cảm động cực kỳ.
Hình ảnh của Mộ Nguyệt Sâm trong lòng cô lập tức cao lớn hùng vĩ.
“Ngon không?” Anh đứng bên cạnh, cúi nhìn, sờ đầu cô.
Hạ Băng Khuynh hưng phấn gật đầu: “Uhm, uhm, đặc biệt ngon, Mộ Nguyệt Sâm, sau này anh còn làm cho tôi ăn nữa không? Tôi nguyện ý làm trâu làm bò cho anh!”
“Làm trâu bò thì không cần ---” Ngón tay Mộ Nguyệt Sâm xuyên qua tóc cô, thuận tay trượt lên tai dễ thương và cổ trắng ngần, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên: “Em chỉ cần nghe lời là được!”
“Chỉ cần không kêu tôi đi giết người phóng hỏa làm chuyện xấu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679201/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.