Lúc này, chủ tiệm đi ra, nhìn cái liền nhận ra Hạ Băng Khuynh: “Là chị gái xinh đẹp hôm đó, lại đến xem băng đô à, cái này, 600 chị thấy mắc, tôi có thể bán rẻ cho cô, bán cô 500, chị cũng biết giá thành của nó rất mắc, phía trên nó dùng”
“Xin lỗi, tôi không mua---” Hạ Băng Khuynh mặt xin lỗi cười với chủ tiệm, liền chạy đi.
Trước mặt Mộ Nguyệt Sâm, chủ tiệm nói lời này, khiến cô cảm thấy đặc biệt xấu hổ.
Cô k muốn a cảm thấy cô k có tiền mua.
Tuy nhiên, cô là 1 sinh viên vốn k có tiền, cũng k thể so với ng có tiền như anh, nhưng cô k muốn để anh nghe thấy cũng như nhìn thấy cảnh này.
“Băng Khuynh----” Mộ Nguyệt Bạch đuổi theo.
Mộ Nguyệt Sâm đứng trước kính 1 lát, mới rời đi.
Chiều tối, về nhà.
Ngồi trong xe, Hạ Băng Khuynh nghiêng người nằm bò trên cửa sổ, trời phía tây bị ánh chiều tà làm cho đỏ lên, trong không khí mang theo sự tịch mịch của đêm tối, gió đêm thổi lá bên đường, thông theo tâm trạng của cô, bay vào trong không trung.
Chiều mùa thu rất mát, gió cũng mát, lòng cô cũng theo đó buồn theo.
Mộ Nguyệt Sâm
Đọc cái tên này, tim cũng khẽ kích động, nó là cái tên đó là vật sống vậy, ở trong tim cô, thay thế tim cô, tất cả hỷ nộ ái ố đều bị anh khống chế, 1 ánh mắt của anh, 1 câu nói, 1 biểu tình đều khiến cô quan tâm.
Quan tâm, thì ra, cảm giác này là quan tâm!
Lông mi cô động đậy, cô--- thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679253/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.