Nhìn nhìn, não cô hiện lên 1 cảnh tượng.
Lập tức, mặt cô nóng lên.
Dùng tay quạt mặt nóng, cô dùng sức lắc đầu, vẫn k thể xóa đc, k chỉ vậy, đến mặt nam chính cũng biến thành Mộ Nguyệt Sâm.
Trời ơi, não cô bị nhiễm virus rồi?
“Đứng ngây ở đó nhìn anh làm gì.” Mộ Nguyệt Sâm từ tốn lên tiếng, ngẩng đầu, thấy mặt cô đỏ như mới uống rượu, mắt sắc bén híp lại: “E k khỏe sao?”
“Hả---, tôi cái đó tôi” Hạ Băng Khuynh tay chân k biết đặt ở đâu, sợ bị anh phát hiện bí mật trong đầu, lúc này rối cực kỳ, thấy ly nước trên bàn anh, cô xông đến lấy lên uống ùn ụt, cầm ly, căng thẳng nói: “Tôi khát rồi!”
Mộ Nguyệt Sâm chỉ ly thủy tinh cô cầm trc ngực: “Đây là ly của tôi.”
Hạ Băng Khuynh cứng đờ 1 chút.
Chớp chớp mắt, anh dùng miệng đụng vào ly rồi cô đụng, đang k fai là hôn gián tiếp sao, tưởng tượng đến cảnh môi mỏng của anh lướt trên mép ly, hô hấp cô đột nhiên gấp gáp, ẩn hiện, cô hình như ngửi đc mùi vị nhàn nhạt từ hơi thở của anh.
Như là cầm khoai lang nóng trên tay, cô lập tức để ly xuống bàn.
Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày.
Nha đầu này có chút kỳ lạ!
Nhìn cô 1 lúc, anh vẫy tay với cô:”Qua đây!”
“Tôi k qua!” Hạ Băng Khuynh lớn tiếng quả quyết từ chối, phát hiện phản ứng mình quá lớn, lập tức nhẹ giọng nói thêm câu: “Tôi còn có bài tập, tôi qua đó làm.”
Cô quay người, chạy bước nhỏ đến sofa, từ cặp lấy ra sách, cúi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679263/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.