“Còn giả ngu” Tiêu Nhân dùng tay nhéo eo Hạ Băng Khuynh: “Thật k ngờ, thì ra cậu cũng có mặt xấu vậy, haha, tam thiếu nhất định tức chết.”
“Tam thiếu? Cậu nói Mộ Nguyệt Sâm? Đợi tí tối qua cậu gặp anh ấy?” Hạ Băng Khuynh càng nghe càng loạn, ẩn hiện có dự cảm k lành.
“Ai yo cậu đừng giả bộ nữa, đây k fai kế hoạch của cậu sao, tớ nói với cậu, cậu k thấy sắc mặt tối qua của tam thiếu gia khó coi thế nào, nhưng lời nói ngược lại, anh ta thật sự rất tốt, cậu biết k, anh ta thật sự giúp chúng ta dọn dẹp sân bóng rổ, tớ nghĩ nghĩ cũng thấy áy náy, dù sao anh ấy cũng đẹp trai vậy!”
Hạ Băng Khuynh kinh ngạc: “Tối qua anh ấy đến rồi?”
“Đúng vậy, đến đón cậu, tớ nói với anh ấy cậu về rồi, trước đó cậu có nhắn tin cho tớ, nói có người đến dọn, tớ vừa thu điện thoại tam thiếu liền tới, tớ thông minh lanh lợi lập tức hiểu ý cậu, cậu muốn chọc anh ấy, là chị em tốt tự nhiên tớ sẽ phối hợp cậu, tớ nhét cây lau nhà cho anh ấy rồi chuồn lẹ, làm đẹp k! “ Tiêu Nhân rất đắc ý.
Mà sắc mặt Hạ Băng Khuynh càng khó coi.
Cô liền mạch lại chuyện xảy ra đêm qua.
Hoàn toàn hiểu rồi!
Mộ Nguyệt Bạch, là anh ta, tất cả đều là anh ta làm, anh ta k tốn chút sức quay cô và Mộ Nguyệt Sâm như chong chóng, khiến 2 người hiểu lầm nhau.
Mộ Nguyệt Sâm k fai k rảnh đến đón cô, anh có đến, anh k có nói lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679280/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.