Hạ Băng Khuynh đặc biệt dậy sớm hơn bình thường.
Cô nhè nhẹ lướt qua phòng chị gõ cửa phòng Mộ Nguyệt Sâm, kêu anh chở cô đi học.
Đợi Hạ Vân Khuynh dậy, 2 đứa sớm đã k ở nhà.
Trên đường, tâm trạng Hạ Băng Khuynh cực tốt, nhìn mặt nghiêng của Mộ Nguyệt Sâm, cô đột nhiên phát hiện ra điều gì rất lớn, vuốt tốc mai anh ra, kinh ngạc nói: “Mộ Nguyệt Sâm anh có 1 cọng tóc bạc!”
Đối với sinh vật từ trên xuống dưới k chỗ nào k hoàn mỹ mà nói, có tóc bạc như là trên đầu mọc sừng vậy k thể tin đc.
“K lạ, anh 2 -3 ngày là kiếm chuyện, anh có thể k mọc tóc bạc sao?” Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm lạnh nhạt, k quan tâm trả lời.
“Em 2-3 ngày kiếm chuyện lúc nào chứ?”
“Em tự đếm ngón tay, chỉ trong 2 ngày trc em đã gây bao nhiêu chuyện.”
“Cho nên ý anh là, tóc bạc này là vì em mà mọc? Đều là lỗi em?”
“Trước mặt, chỉ có khả năng này.”
“ANh----” Hạ Băng Khuynh tức giận bĩu môi, nhưng sau đó liền cười, quan tâm thì nói quan tâm, cần gì vòng 1 vòng xa vậy.
Trong lòng lại ngọt ngào, cô dùng tay sờ cọng tóc bạc dễ thương đó, vui vẻ nói: “Để lại đi, cũng dễ thương, như là nhuộm tóc vậy, cực kỳ mới lạ.”
“Mới lạ?” Mộ Nguyệt Sâm nghiêng đầu nhìn cô, từ tốn nói: “Hay là tối nay e qua nhuộm với anh?”
“EM mới k muốn thành bạch phát ma nữ---” Hạ Băng Khuynh dứt khoát từ chối, ôm tóc, k nhịn đc cười lên.
“Còn cười!” Mộ Nguyệt Sâm nhéo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679317/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.