Hơi nóng trong miệng anh phả ra, lòng Hạ Băng Khuynh có chút nóng, vì tránh không khí ái muội lan tràn, nhanh chóng hôn lên môi anh, khẽ xấu hổ nói: “Đc rồi, công bằng rồi, bạn anh đợi ở trong, chúng ta vào nhanh.”
“Để họ đợi là đc!” Mộ Nguyệt Sâm giọng trở nên khô dặc, mũi chà sat lên má cô.
Cô đẩy đầu anh ra.
Tay bị nắm lấy, áp ở 1 bên.
Tay Mộ Nguyệt Sâm ở trên người cô vui chơi.
Dù anh biết ở nơi này làm chuyện này k thích hợp cỡ nào, nhưng anh nhịn k đc, khống chế k đc cầm thú bên trong, dói khát muốn ăn bé thỏ trắng ngon miệng.
“Bin bin---”
Tiếng kèn làm 2 người ý loạn tình mê tỉnh dậy.
Mộ Nguyệt Sâm nhanh chóng kéo đồ cô đàng hoàng lại, nhìn ra ngoài.
Xe đó quay tay lái, từ từ lùi về vị trí bên anh, cửa sổ kéo xuống, là tên hoa hoa công tử Cố Quân Thụy.
Hạ Băng Khuynh vuốt tóc lại, theo Mộ Nguyệt Sâm xuống xe.
Bên đó, Cố Quân Thụy cũng xuống, bước chân đi đến trc họ, mắt hoa đào nhìn về hướng Hạ Băng Khuynh, giả bộ la lên: “Ai ya, đây k fai em gái dễ thương Băng Khuynh sao.”
“Xin chào!” Hạ Băng Khuynh khách khí chào, cúi đầu ngại ngùng.
Trong lòng đau khổ.
Ấn tượng của tên này đối với cô, là miệng cực kỳ cực kỳ tiện.
“Nguyệt Sâm à, “ Cố Quân Thụy mắt dời qua Mộ Nguyệt Sâm: “Hồi nãy hình như tớ thấy cậu giúp em gái Băng Khuynh kiểm tra tình trạng phát triển của ngực, em ấy trưởng thành k tệ chứ?”
Anh vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679374/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.