Ngây người 1 chút, cô thả anh ra, vừa muốn bò dậy.
Cô k chọc nổi!
Bò đc nửa, chân bị ấn lấy: “Chúng ta tiếp tục nói!” Biểu cảm anh hưởng thụ, dù là bị cô áp trên người, cũng mang tư thế nắm đc toàn cục.
“Nói cái gì nói, k nói nữa!” Hạ Băng Khuynh đẩy ngón tay anh, gấp gáp muốn chết.
Nhưng chút sức của cô đối với anh chỉ là ngãi ngứa.
Mộ Nguyệt Sâm hư hỏng đẩy đẩy eo, ánh mắt mang tia tà ác: “Anh thấy chúng ta có nhiều chuyện có thể nói kĩ, k fai sao?”
Không khí, trở nên ái muội.
Hạ Băng Khuynh lúc nãy còn rất ngang, liền mềm nhũn: “Chúng chúng ta về rồi nói đc k?”
“Về k còn vui nữa---” Ngón tay Mộ Nguyệt Sâm nhẹ chơi đùa trên đùi cô, ánh mắt càng thâm sâu mê ly:”Nữ nhân bọn em có hứng thú của bọn em, nam nhân bọn anh có hứng thú của bọn anh.”
“Hứng thú biến thái!” Hạ Băng Khuynh trách, vừa ấn tay anh để anh k động.
Nhưng, cơ thể đã bắt đầu k nghe lời nóng lên.
Con gái và phụ nữ, cách nhau chẳng qua chỉ là chìa khóa để mở khóa, 1 khi cửa đã bị mở, sẽ vào 1 cảnh giới hoàn toàn mới, bên trong có thiên thần, cũng là nơi ác ma ở.
Hạ Băng Khuynh đang trải nghiệm sự thay đổi này.
Đột nhiên, k chút dự báo, Mộ Nguyệt Sâm mạnh mẽ ngồi dậy, khuôn mặt đẹp đến trc mặt cô, hai tay từ đùi cô dời lên giữa em, khí thế áp bức: “NHưng em thích, phải k!”
“Em em muốn đứng lên.” Cô mới k ăn nhà ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679400/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.