Hạ Băng Khuynh âm thầm nuốt nước miếng: “Tâm tư nữ nhân anh đừng đoán!”
“Đúng, đúng, k đc đoán!” Tiêu Nhân phối hợp gật đầu.
“Tâm tư của nữ nhân chắc chỉ có bạn trai, cái này theo anh thấy, cũng k có giá trị đi đoán.” Mộ Nguyệt Bạch cười nhẹ.
“Hừ hừ” Hạ Băng Khuynh cười kì lạ.
Tên 2 mặt 3 dao.
Bọn họ cứ bị “khống chế” như v, đưa xuống lầu.
Đến bước kế cuối cầu thang, Hạ Băng Khuynh thoát khỏi Mộ Nguyệt Bạch, chạy bước nhỏ về trc.
Trong phòng ăn, mọi ng đều ngồi đủ.
Kế Mộ Nguyệt Sâm còn trống, như cố ý để cho ai đó.
Quý Tu cùng Mộ Cẩm Đình luôn nói chuyện nhỏ với nhau, vì mọi ng k hứng thú, nên họ cũng ngại nói lớn.
“2 đứa lên coi phòng, s quên cả đi xuống ăn cơm rồi.” Hạ Vân Khuynh có chút trách móc.
“K s, cô gái trẻ mà, k tránh khỏi hưng phấn.” Mộ Cẩm Đình liền nói.
Hạ Vân Khuynh cười, cô đang đợi lời này của Mộ Cẩm Đình.
Hạ Băng Khuynh ngồi ghế bên Mộ Nguyệt Sâm, còn chưa đến ghế, lại bị Mộ Nguyệt Bạch cướp mất.
Bà nhà anh!
Lòng cô chửi tục.
Mắt Mộ Nguyệt Sâm nhìn Mộ Nguyệt Bạch lạnh lẽo, nhưng ngta vốn k quan tâm ánh mắt của anh, mũi tên sắc bén như bắn vào không trung, dù cho tên có sắc cỡ nào, cũng vô dụng.
“Anh chết đứng lên cho tôi!’ Mộ Nguyệt Sâm dưới bàn k khách khí đá chân Mộ Nguyệt Bạch.
“Chết rồi chắc k đứng dậy đc, “ Mộ Nguyệt Bạch chậm chạp mở chân ra, lại cười: “Chết nếu có thể đứng, chắc gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679443/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.