Bên đó, Mộ Cẩm Đình đang xúc động với tuổi trẻ, trong không khí đột nhiên truyền đến tiếng: “Shhh---”
Anh thu ánh nhìn lại, thấy 1 em trai của mình dùng nĩa đâm em trai nhỏ của 1 em trai khác.
Anh liền hít sâu 1 hơi, giật lấy nĩa trong tay Mộ Nguyệt Sâm: “Thẳng nhóc thối, muốn hại Nguyệt Bạch từ h k giống ng hả!”
“Nói thật, anh ta vốn rất giống thái giám!” Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm cao lạnh đáp.
Đừng nói nhận sai, bộ dạng anh đang làm đúng, tư thế trừ hại vì dân.
Quý Tu vốn từ trong nhà mang đĩa ra nghe câu này, lập tức mặt k biểu cảm, vân đạm gió nhẹ rời đi!
Trc h, anh k thích nhất là chen vào chuyện ng khác.
Mộ Nguyệt Bạch dần dần bình phục lại, nũng nịu với Mộ Cẩm Đình: “Đại ca, tên nhóc này quả thật quá vô pháp vô thiên, hôm nay anh nhất định phải dạy dỗ nó, anh quá thiên vị, đánh nó!”
“Em” Mộ Cẩm Đình buồn phiền nhìn Mộ Nguyệt Bạch 1 cái:”Em cái đó k s chứ, nếu k, tìm 1 nơi anh kt giúp em.”
“Haha” Mộ Nguyệt Bạch cực kỳ miễn cưỡng cười: “K cần đâu.”
“Ý hay!’ Mộ Nguyệt Sâm vỗ tay, lấy dao trái cây từ bàn đưa cho Mộ Cẩm Đình: “Đại ca, đưa anh dao phẫu thuật, anh qua bãi cỏ bên đó kt giúp hắn, nếu bị hư rồi dùng dao cắt đi cho đỡ phiền, thuận tiện mở 1 cái lỗ cho hắn, từ h có thể sống cuộc sống như nữ giới.”
1 bầy quạ bay qua.
Thật sự k thể để khay tùy tiện dưới đất, Quý Tu vừa hay đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679465/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.