Anh đứng dậy, đi vào trong.
Lòng Hạ Băng Khuynh khẽ vui.
Rượu và thịt nướng để trc mặt anh dường như đều ăn hết rồi, tính thời gian, cũng sắp r!
Hì hì, xem lần này anh có chết k!
“Trong đầu nghĩ gì, nghĩ đến xuất thần như v!” Giọng thanh lạnh từ tốn truyền đến bên tai cô.
Hạ Băng Khuynh khẽ ngây ng, quay đầu nhìn Mộ Nguyệt Sâm, thấp giọng đáp: “Có phải trong mắt anh, ngây ng là có tâm sự?”
“V s ngây ng, có tâm sự gì?” Mộ Nguyệt Sâm thay đổi cách nói.
“Cần có tâm sự s? Vậy anh để em nghĩ cái,nên có tâm sự gì.”Hạ Băng Khuynh giả bộ cố gắng nghĩ.
Tim đập có chút nhanh.
Đã nói tên này mắt sắc bén!
Tiêu Nhân đơn độc ngồi ở góc uống rượu giải sầu uống 2 ly rượu 10 mấy xiên thịt đột nhiên nằm lên bàn.
Mắt mọi ng bị cô hấp dẫn r.
“Tiêu Nhân, cậu s r?”
“Có phải say k?”
“Có phải k thoải mái k?”
Quý Tu tuy k biểu hiện quan tâm, nhưng trong mắt cũng hiện tia lo lắng, con bé phá rối bị sao r?
Hạ Băng Khuynh đứng dậy đến bên Tiêu Nhân, cũng k hỏi cơ thể cô thế nào, đưa tay kéo vai cô, kéo cô từ vị trí lên, đối với ng đang ngồi nói: “Em đưa cô ấy về trc!”
Hạ Vân Khuynh gật đầu, lại nói: “1 mình em đc k?”
“K vấn đề! Mọi ng đừng có hết ăn đồ ngọt, em về ngay.” Hạ Băng Khuynh đặc biệt nói thêm 1 câu.
“Chỉ nghĩ đến ăn” Hạ Vân Khuynh trách ngọt em gái 1 câu: “Yên tâm, để dành cho em,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679470/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.